VÀO TRONG HOANG DÃ - Trang 193

“Con vẫn ở đây”, chú hồi hộp trả lời. “Điều gì khiến cho Vuốt Cọp
sợ hãi vậy?”

“Sao xanh?” chân Lửa meo lần nữa khi bà không trả lời. Tim chú
nện gấp, thúc máu chảy ầm ầm trong tai chú.

“Ổn thôi, chàng chiến binh trẻ, đừng lo”, Sao Xanh lầm thầm.
Giọng bình thản của bà trấn an chú đôi chút. “Ta ngửi thấy Vuốt Cọp kinh
ngạc vì sức mạng của Tảng đá Mặt Trăng. Ở thế giới trên kia, Vuốt Cọp là
một chiến binh vĩ đại và can đảm, nhưng ở dưới này, nơi tâm linh của bộ
tộc Sao cất tiêng, một con mèo cần phải có thứ sức mạnh khác. Trò cảm
thấy thế nào, chân Lửa?”

Chân Lửa hít sâu, và cố thả lỏng người. “Con chỉ thấy tò mò thôi”.
Chú thú nhận.

“Vậy là tốt”, Sao Xanh đáp.

Chân Lửa nhìn lại Tảng đá Mặt Trăng. Mắt chú dần quen với ánh
sáng của nó và chú không còn bị lóa mắt nữa. Thay vì vậy, nó xoa dịu chú.
Giật nhẹ đuôi một cái, chú nhớ lại giấc mơ của mình. Đây là quả cầu sáng
chói mà chú đã trông thấy!

Bị mê hoặc, chân Lửa nhìn Sao Xanh bước tới tảng đá và nằm
xuống bên cạnh nó. Bà nhước đầu ra phía trước và chạm mũi vào Tảng đá
Mặt Trăng. Đôi mắt màu xah da trời của bà nháng lên phảng chiến ánh sáng
của đá trước khi bà nhắm mắt lại. bây giờ bà tựa đầu vào chân trước, mí
mắt bà giật nhè nhẹ. Bà đang ngủ chăng? Chợt chân Lửa nhớ lại lời của
chân Xám: “Những tộc trưởng mới phải ngủ gần tảng đá, và khi ngủ, họ sẽ
có những giấc mơ đặc biệt”.

Chú đợi. Cái lạnh ở đây không cắt buốt, nhưng chú vẫn thấy mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.