VÀO TRONG HOANG DÃ - Trang 191


Vuốt Cọp lắc cái đầu hùng dũng của mình và bước theo sau Sao
Xanh. Gật đầu thật lẹ với hai bạn lính nhỏ, chân Lửa cũng theo sau.

Bên trong hang, mắt chú không thể dò thấy được gì. Bốn bề đen đặc
mang lại cảm giác thật quái dị, nhưng chú ngạc nhiên thấy mình không hề
sợ hãi. Sự háo hức muốn khám phá xem cái gì ở phía trước thậm chí còn
mạnh hơn.

Không khí lạnh và ẩm ướt đâm xuyên qua bộ lông dày thấu đến tận
xương, làm tê cứng cơ bắp của chú. Ngay cả những đêm lạnh nhất cũng
không giá buốt bằng cái lạnh ở đây. Nơi này chưa từng biết đến hơi ấm mặt
trời,
chân Lửa nghĩ, cảm thấy đá trơn trượt như băng dưới chân mình, Khí
buốt thấm vào phổi chú qua từng hơi thở, cho đến lúc chú cảm thyá như bị
mê sảng.

Chú bám theo Sao Xanh và Vuốt Cọp qua màn đêm, phán đoán
đường đi bằng mùi và cảm thấy cô đơn không tả xiết. Họ đang bước dọc
theo một đường hầm mỗi lúc mỗi xuống dốc, thoắt quanh thoắt quẹo. Ria
của chân Lửa vọ vào vách hang báo cho chú biết chú phải đi đâu và cua ở
khúc nào. Mũi chú cho biết Sao Xanh và Vuốt Cọp chỉ cách chú một cái
đuôi ở đằng trước.

Cứ thế họ đi và đi mãi. Chúng ta đã đi bao xa rồi? Chân Lửa tự hỏi.
Thế rồi, chú bỗng cảm thấy ngứa ran ở ria. Không khí trong lỗ mũi chú
hình như trong lành hơn trước. Chú hít một lần nữa, giãn người ra khi ngửi
thấy mùi thế giới quen thuộc ở bên trên. Chú có thể ngửi thấy mùi than bùi,
mùi của con mồi, và mùi cây thạch nam. Chắc chắn phải có lỗ hổng ở đâu
đó ở trên mái đường hầm. “Chúng ta đang ở đâu đây?” chú meo trong
bóng đêm.

“Chúng ta đã vào hang động của Tảng đá Mặt Trăng”, giọng trả lời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.