VÀO TRONG HOANG DÃ - Trang 57

thật, nếu như, sau sự huấn luyện quý giá của ông mà cậu ta chết trong trận
đấu, hả?” Chân Lửa nghe có giọng châm biếm trong tiếng meo nhẹ nhàng
của cô.

“Nó sống chứ?” Vuốt Cọp chất vấn.

“Dĩ nhiên. Cậu ta chỉ cần nghỉ ngơi”.

Vuốt Cọp khịt mũi và nhìn xuống hình thù đen bất động. Ông chọc
mạnh chân Quạ bằng những móng vuốt tay trước của mình. “Này! Dậy!”

Chân Quạ không nhúc nhích.

“Nhìn chiều dài móng vuốt đó kìa!” Chân Lửa thốt lên.

“Quá tuyệt!” Chân Xám đáp đầy cảm xúc. “Mình biết mình sẽ
không muốn lao vào trận chiến với ông ấy đâu!”

“Đừng quá nhanh vậy, Vuốt Cọp!” Lá Đốm đặt tay cô lên móng
vuốt sắc nhọn của Vuốt Cọp và nhẹ nhàng đẩy nó đi. “Cậu lính nhỏ này cần
được giữ im cho đến khi vết thương lành. Chúng tôi không muốn cậu ta bị
toác vết thương vì chạy nhảy để cố làm hài lòng ông. Làm ơn để cậu ta
yên”.

Chân Lửa thấy mình nín thở khi chờ phản ứng của Vuốt Cọp. Chú
đoán rằng rất ít mèo con dám ra lệnh cho một chiến binh như thế. Ông mèo
mướp bự sững người và định nói thì Lá Đốm meo vẻ giếu cợt, “Ngày cả
ông cũng biết, tốt hơn không nên tranh cãi với một bà lang mèo, Vuốt
Cọp”.

Mắt Vuốt Cọp nháng rực lên trước lời nói của cô mèo nhị thể nhỏ
nhắn. “Tôi sẽ không dám tranh cãi với cô nữa đâu, Lá Đốm thân mếm”,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.