VÀO TRONG HOANG DÃ - Trang 88


“Đen và trắng, cẳng ngắn. Gặp nó là cậu biết ngay. Chúng là loài
bẩn tính và đi ì à ì ạch. Chúng ít có nguy cơ tấn công nhà trẻ hơn cáo,
nhưng chúng có cú cắn tàn bạo lắm. Cậu nghĩ coi, cụ Đuôi Cộ có cái tên đó
như thế nào? Cụ không thể leo cây được kể từ khi bị một con lửng táp gọn
cái đuôi!”

“Sao không leo được?”
“Sợ té chứ sao. Mèo cần đuôi để đáp xuống đất. Đuôi giúp ta quay
lật được trên không”.

Chân Lửa gật gù hiểu ra.

Đúng như chân Lửa dự đoán, việc săn mồi ngày hôm đó rất suôn sẻ.
Không lâu sau, chân Xám đã vồ được một con chuột nhắt và chân Lửa bắt
được một con chim hét. Chú nhanh chóng diệt con mồi. Không có thời gian
để rèn luyện kỹ thuật giết mồi vào hôm nay: có quá nhiều cái miệng đói
đang chờ ở trại. Chân Lửa vùi đất lên con mồi để ngăn bọn thú ăn thịt, lát
nữa chú sẽ trở lại thu gom mồi.

Thình lình một con sóc hiện ra.

Chân Lửa hành động tức thì. “Đuổi theo!” chú gọi, chạy hết sức tốc
lực trên đất rừng nảy tưng tưng, với chân xám bám theo sát gót.

Chúng thằng gấp lại khi con sóc leo lẹ lên và vụt biến mất vào một
cây bu-lô.

“Mất rồi!” chân xám gừ lên thất vọng.

Thở hồng hộc, hai con mèo dừng lại để lấy hơi. Mùi cay xè thúc vào
miệng và mũi chúng làm chúng làm chúng ngạc nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.