VÀO TRONG HOANG DÃ - Trang 87

“Bây giờ nó mới hơn, đúng không?” chân Lửa hỏi.

Chân xám lại hít, hơi hé miệng ra. “Ừ đúng”, nó lầm bầm, hạ thấp
giọng. Nó xoay đầu nhìn qua con suối vào những bụi rậm trong rừng phía
bên kia. “Nhìn kìa!” nó thì thầm.

Chân Lửa nhìn. Chú thấy một chuyển động màu đỏ, có lông dày lẫn
trong bụi rậm. Nó bước vào trảng trống giữa bụi cây thấp và chân Lửa thấy
một hình hài lùn, đỏ rực dưới những đốm nắng mặt trời. Đuôi nó dày lông
và nó có cái mõm dài, hẹp.

“Đó là cái í hả?” Chân Lửa thì thào. “Cãi mõm xấu gì đâu!”

“Ừ”, chân Xám đồng ý.

“Mình đã đi theo một con trong lần tụi mình gặp nhau lần đầu
tiên…” chân Lửa thì thầm.

“Nó đi theo cậu thì có, đồ ngốc!” chân Xám rít. “Đừng bao giờ tin
vào cáo. Trông như chó, hành xử như mèo. Tụi mình phải báo cho mấy chị,
mấy cô mèo là có một con cáo lạc vào lãnh địa của chúng ta. Cáo cũng tệ
như bọn lửng khi giết mèo con. Mình mừng là lần vừa rồi cậu không đuổi
kịp con nào. Chứ không thì nó đã làm thịt chuột bằng cái mẩu bé tẹo là cậu
rồi”. Chân Lửa hơi thộn ra, và chân Xám thêm. “Dù sao daok nà cậu đã có
nhiều cơ may. Mà đằng nào Sao Xanh cũng sẽ phái một đội tuần tra chiến
binh đuổi nó đi, cho các cô các chị mèo yên tâm”.

Con cáo không để ý thấy chúng, vì vậy hai lính nhỏ tiếp tục đi xong
theo con suối.

“Thế con lửng trông như thế nào?” chân Lửa hỏi khi chúng đi thong
dong, hít hơi hai bên đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.