VẠT NẮNG SAU HÈ - Trang 133

- Cháu sửa đi...
- Bác biết tiếng những lớn hôn?
An Hóa tròn mắt vì ngạc nhiên.
- Phải rồi bác quên mất tiếng những lớn . Thấy chưa bác biết cháu sáng
nước lắm mà...
Hương Điểm cười hắc hắc nhấm chút rượu rồi im lặng nghe tiếp.

- ... mắt đong buồn
em lại đi xa
ta
ngồi
đợi
đêm
qua...

Chờ cho An Hóa dứt tiếng Hương Điểm cười thánh thót hỏi với giọng nửa
thực nửa đùa.
- Bác ngồi đợi cháu bao nhiêu đêm rồi?
An Hóa cười cười trả lời cũng bằng cái giọng đùa cợt.
- Hổng biết... Chỉ biết từ lâu lắm rồi. Dường như từ lúc nhìn thấy cháu trên
xa lộ...
- Nghĩ cũng kỳ, cũng lạ hả bác. Điều gì làm bác ngừng lại?
Hớp ngụm rượu An Hóa cười khẽ.
- Áo dài... Chiếc áo dài... Chỉ có đàn bà Việt Nam mới mặc áo dài. Đó là lý
do bác ngừng xe lại để hỏi xem cháu có chuyện gì...
Hương Điểm nâng ly rượu của mình lên nhưng không uống mà chỉ le lưỡi
liếm. Cử chỉ của nàng làm cho An Hóa bật cười.
- Nếu hôm đó bác chạy luôn...
An Hóa cười khì.
- Thì bác đã làm lỡ mất chuyện quen cháu, người mà bác có thể đã chờ ba
mươi năm...
Hớp thêm ngụm rượu An Hóa cất giọng trầm buồn đọc chậm một bài thơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.