VẠT NẮNG SAU HÈ - Trang 58

như tà áo dài của cô học trò trường trung học Bến Tre mà anh quen trên
đường nàng đi học về và sau đó trở thành vợ của mình. Kỹ niệm bị quấy
động khiến cho anh thờ thẩn buông mình xuống ghế nệm. Ngồi trên chiếc
ghế đối diện với anh Hương Điểm cầm lấy cái mike. Ánh đèn mờ nhạt. Tóc
huyền phủ buông. An Hóa lặng nhìn hình ảnh của người hiện tại hay của
mộng mơ thời trai trẻ.
- Qua bến nước xưa lá hoa về chiều
Lạnh lùng mềm đưa trong nắng lưa thưa
Khi đến cuối thôn chân bước không hồn
Nhớ sao là nhớ đến người ngày thơ
Anh nhớ trước đây dáng em gầy gầy
Dịu dàng nhìn anh đôi mắt long lanh
Anh nhớ bước em khi nắng vương thềm
Má em mầu ngà tóc thề nhẹ bay...

Dù Hương Điểm không ngước mặt lên để nhìn mình song An Hóa mường
tượng nàng đang cười. Hai mắt hơi nhắm lại lộ ra hàng mi dài. Chiếc mũi
dọc dừa. Đôi má bầu bĩnh. Chiếc miệng mủm mỉm. Tự dưng anh ao ước
một điều thật kỳ cục là người đang ngồi hát trước mặt mình hóa thân thành
người vợ xấu số đã chết trên biển cả cách đây ba chục năm. Anh biết điều
đó không bao giờ xảy ra song anh vẫn mơ ước và mơ ước cứ lớn và ở hoài
trong đầu của anh.
- Nay anh về qua sân nắng
chạnh nhớ câu thề tim tái tê
chẳng biết bây giờ
người em gửi duyên ghé về đâu
Nay anh về nương dâu úa
giọng hát câu hò thôi hết đưa
hình bóng yêu kiều
kề hoa tím biết đâu mà tìm

Anh nhớ xót xa dưới tre là ngà
Gợn buồn nhìn anh em nói yêu anh
Mây lướt thướt trôi khi nắng vương đồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.