VẠT NẮNG SAU HÈ - Trang 63

Ôi nỗi sầu đong chất ngất
Như một ngày như mọi ngày
Như vạn ngày không thấy đổi thay...
Có những niềm riêng lòng không muốn nhớ
Nhưng sao tâm tư cứ luôn mộng mơ
Có những niềm riêng gần như hơi thở
Nuôi ta cô đơn nuôi ta đợi chờ.
Có những niềm riêng một đời dấu kín
Như rêu như rong đắm trong biển khơi
Có những niềm riêng một đời câm nín
Nên khi xuôi tay còn chút ngậm ngùi...

An Hóa mở mắt khi tiếng hát dứt. Vỗ vỗ lên chỗ trống bên cạnh mình anh
cười nói với giọng thân ái.
- Ngồi nghỉ mệt đi cháu. Để bác rót cho cháu ly rượu...
Dạ tiếng nhỏ Hương Điểm tới ngồi cạnh ông bác già trong lúc ông ta đứng
lên lấy cho nàng ly rượu.
- Ngày mai mình làm gì hả bác?
Xoay xoay ly rượu trong tay An Hóa cười nhẹ. Giọng nói của anh chậm và
từ tốn.
- Bác về nhà. Hai ngày nay bác đi hoang rồi...
Hương Điểm cười chúm chiếm. Uống ngụm nhỏ rượu nàng quay qua nhìn
An Hóa.
- Bác còn nhớ đường về hôn đó. Nếu bác quên cháu đưa bác về...
Biết cô cháu gái nói đùa nên An Hóa cũng giỡn lại.
- Bác tuy già nhưng chưa lẩn đâu nghe cháu. Bác còn nhớ dai lắm...
- Bác nhớ cái gì mà nói là nhớ dai...
- Nhớ người...
Nhấp ngụm rượu anh nhìn người ngồi bên cạnh đoạn ngâm nga.
- Ta nhớ người, người có nhớ ta không...
Hương Điểm cười thánh thót đáp lại bằng một câu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.