VẠT NẮNG SAU HÈ - Trang 62

đam mê. Nó vượt ra khỏi dị biệt cũng như phiền nhiều của cuộc đời.
- Cháu mà gọi bác là ông bạn già chắc ba cháu sẽ cười...
Hương Điểm bật cười thánh thót sau khi nói. An Hóa cũng mỉm cười.
- Cần gì những thứ đó hả cháu. Mình hiểu nhau được rồi. Bác có là ông bác
già hay ông bạn già thời cũng vậy thôi...
Hương Điểm định nói điều gì nhưng nghĩ sao nàng lại im lặng.
- Cháu trang hoàng căn phòng này đẹp và lạ lắm... như...
An Hóa ngập ngừng như để tìm lời. Hương Điểm cười đỡ lời.
- Lãng mạn và trữ tình hả bác...
An Hóa gật đầu thừa nhận ý kiến này. Đứng dậy bước tới dàn stereo Hương
Điểm vừa nói vừa tìm kiếm nhạc.
- Cháu sẽ hát cho bác nghe bản này. Hy vọng bác sẽ thích...
- Có những niềm riêng làm sao nói hết
Như mây như mưa như cát biển khơi
Có những niềm riêng làm sao ai biết
Như trăng trên cao cách xa vời vợi
Có những niềm riêng lệ vương khóe mắt
Như cây sau mưa long lanh giọt sầu
Có những niềm riêng làm tim thổn thức
Nên đôi môi xinh héo hon nụ cười...

Từ bốn góc nhạc vang nhè nhẹ. An Hóa nhìn vóc dáng mảnh mai buồn
đang đứng trước mặt mình trong ánh đèn mờ. Giọng hát chập chùng nghe
như tiếng gió lùa xạc xào bên hông nhà vào một sớm mùa thu trăn trở. Như
cơn gió từ vùng rừng núi Appalachian xa tít mù kéo về mang theo khí lạnh
làm thành chút sương mù lãng đãng trên đỉnh của ngọn Signal Mountain.
Cứ mỗi lần nhìn đỉnh núi giăng sương mù anh nhớ tới những ngày còn trẻ ở
Phú Bổn. Vùng đất hoang sơ cũng núi bao quanh với mây đen đùn trên
đỉnh của chiều âm u mưa bão.
- Này niềm riêng như nước vẫn đầy vơi
Ðâu đây vang vang tiếng buồn gọi mời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.