VỀ ĐÂU - Trang 117

Minh mở cửa sổ. Gió biển làm tung những bức rèm trông như những cánh
buồm đang lướt sóng. Đèn trên những cabin cáp treo nhấp nháy, những ca-
nô đang lướt sóng bên dưới, vẽ những vòng tròn ngầu bọt trắng xóa trên
mặt biển đen thẫm.

Minh bấm chuông. Mụ quản lý khách sạn hiện ra và cúi chào. Hắn đặt
hàng:
-Đêm nay cho tôi năm cô chân dài.
-Sao sếp giảm số lượng vậy? Đêm qua bảy em mà.
-Đêm qua phí sức quá. Quỹ Dự trữ Liên bang không còn nhiều.
Mụ quản lý cúi đầu thật thấp, vừa đi giật lùi vừa nói:
-Vương gia khiêm tốn quá. Nô tài biết ngài là một kiện tướng phòng the
mà.

Mụ ta lui ra được một lát thì ngoài cửa đã xôn xao tiếng cười. Minh ngồi
trên một cái ghế dựa bằng gỗ quý có hai tay ghế chạm hình đầu rồng, thong
thả nhấm nháp ly rượu vang mà hắn vẫn ưa thích.

Năm kiều nữ ùa vô phòng. Thơm như mít. Họ vây lấy Minh, hôn hít tùm
lum lên trán, lên má, lên môi. Một cô còn rúc vô đùi Minh để day day cái
của quý. Minh hoàn toàn buông thả, mặc cho năm cô gái “bề hội đồng”
hắn. Họ lột sạch quần áo, lột cả quần lót. Cái cột cờ Thủ Ngữ của Minh bật
lên như lò xo. Mấy em reo lên:
-Hàng hiệu!
-Hàng hiệu!

Minh ra hiệu cho các em dừng lại.

Ở góc bàn làm việc có một cái giỏ đựng giấy vụn đan bằng mây rất đẹp.
Minh đổ giấy vụn ra hết rồi đặt nó lên bàn.

Hắn mở tủ, lấy ra một cọc đô la Mỹ, toàn giấy một trăm. Hắn cầm cọc bạc,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.