VỀ TRONG MƯA BÃO - Trang 133

rơi mấy giọt nước mắt xót thương người bị nạn và nói: "Chúng ta đi quá và
bước vào vết trượt mất rồi!".

Anh xúc động cao giọng:

- Đề nghị đừng khóc. Chúng ta hãy làm cho ước mơ không hề lãng

mạn của người già trở thành hiện thực, mà muốn làm điều đó thì không chỉ
bằng nước mắt hôm nay. Làng Thị phải ấm no và có bát dành cho lụt lội
mất mùa. Làng Thị phải được ngói hóa trong thời gian không lâu. Làng Thị
phải có điện thắp sáng trưng khắp các nẻo đường xóm sâu hẻo lánh.

Tân ngừng lời khi khối người trên sân dãn ra cho chủ tịch Ủy ban

nhân dân xã Bùi Văn Hoàng bước tới. Ban điều hành sản xuất đưa chủ tịch
vào vĩnh biệt thi thể người già. Chưa liệm. Chưa một ai được mang khăn
tang. Khối người tỏa về các xóm. Họ chuẩn bị những gì có thể có để phúng
viếng. Nơi đây, tại căn nhà của xóm Cửa Đình, vị đại diện chính quyền
đang từ từ kéo cái chăn đắp lên mặt người quá cố.

Ngày xưa có một cây gỗ cứ trôi mãi, trôi mãi từ phía cầu Hàn, qua Ba

Tòa, qua Miếu dưới, tới nơi đây thì chẳng hề vướng mắc gì cả, cây gỗ cứ
xoay xoay rồi dạt vào bờ. Các cụ trong làng vớt cây gỗ lên thấy rất cứng và
tỏa hương thơm. Các cụ mang gỗ ngược Ba Tòa thả xuống xem lần này gỗ
trôi như thế nào. Nhưng đúng đến nơi đây gỗ lại xoay tròn rồi dạt vào bờ.
Các cụ lại vớt lên và lần này đem gỗ tới tận Cầu Hàn. Gỗ vẫn trôi tới đây
thì dừng lại. Cụ già cao tuổi nhất làng khi ấy liền quỳ xuống trước thân gỗ,
vái ba vái, lạy ba lạy và gọi là mộc thần. Ngay ngày hôm sau gỗ được gọt
đẽo thành tay ngai, những lư hương, những đao kiếm cho một thâm cung
và trai làng được huy động san lấp nền đình. Ngôi đình đồ sộ và linh thiêng
đã bị lính GM của Pháp đốt cháy trong trận càn Brốtxê ra vùng nam bắc
sông Luộc, cũng trong trận càn ấy, cụ Tuần đã bảo vệ vẻ vang những chiến
sĩ du kích là con cháu của làng ở một căn hầm bí mật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.