VỀ TRONG MƯA BÃO - Trang 44

tắm. Hai cô gái thích thú được phơi ra trước lồng lộng gió trời tấm thân
căng mẩy của mình, còn hai chàng trai thì cực kỳ vui sướng tận hưởng
những gì trời phú. Họ để quần áo trên một mỏm đá lớn ven bờ và La khôn
ngoan cắm cây cọc, chụp chiếc mũ bò lơ-vít lên làm hiệu để từ xa họ có thể
nhận ra đống quần áo của mình còn hay mất.

Sóng bập bềnh. Hân sung sướng và trong đà thắng lợi, ôm thốc Loan

đặt lên nằm gọn trong vòng tròn của chiếc phao. Cô gái không cần giữ gìn
nữa cứ ngồn ngộn phơi ra kiêu hãnh về các đường nét trên cơ thể mình. Họ
chẳng cần nói gì mà chỉ hôn nhau như không muốn rời xa.

Đột ngột Loan kêu lên:

- Kìa anh, ra mãi mất quần áo thì sao?

Câu trả lời liến thoắng:

- Cho mất. Ta cứ thế này về nhà.

Cô gái bĩu môi mời chào:

- Thế ư anh?

Hân ôm ghì lấy cô, nói trong hơi thở nghẹn:

- Thế!

Phao cứ ra xa mãi và chỉ đến khi họ sợ thực sự trước mênh mông của

biển mới chịu quay vào bờ. Họ chụp ảnh. Đủ các kiểu. Đứng. Ngồi. Nằm.
Cả ôm lấy nhau nữa. Sau đó hai chiếc cúp lại phóng vút tới Pa-gốt-đông
vào khách sạn Vạn Hoa giữa mênh mông núi đồi biển cả như cảnh bồng lai
tiên Phật. Họ ăn bánh mì kẹp thịt và uống bia chai. Họ trở về bãi giữa và
leo lên một đồi thông để từng đôi trải ni lông nằm nghỉ. Xa xa biển trời
xanh biếc liền nhau chẳng biết đâu là cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.