VỀ TRONG MƯA BÃO - Trang 87

VỀ TRONG MƯA BÃO

Tô Đức Chiêu

www.dtv-ebook.com

Chương 6

Cụ già nhỏm đầu dậy khi ba người đàn ông bước vào. Ở tuổi cụ như

người ta thường nói là gần đất xa trời hay lực bất tòng tâm, thường phó
mặc sự đời cho con cái. Nhưng cụ Tuần không thế. Cụ cho rằng chỉ khi nào
nhắm mắt xuôi tay mới thôi để ý đến xóm, đến làng. Cụ đau lòng vì chí
cùng lực kiệt không ra ngoài Mạn Điền với bà con được. Cả làng biết cụ là
một trong những người đã đổ nhiều mồ hôi vào loại nhất trên cánh đồng ấy
suốt bao năm tháng lao động vất vả. Cụ còn hiến một phần máu đỏ trong
cuộc kháng chiến chống Pháp cũng trên cánh đồng Mạn Điền. Ấy là những
ngày bộ đội địa phương Gia Lộc tập kích tiểu đội lính ngụy đi tuần từ Đò
Neo tới Thọ Chương ở khu vực Quán Khoang. Du kích làng Thị vận động
ra đê chùa Dền chặn một cánh quân địch có thể từ làng Kim Trang tiến ra,
bảo vệ đường rút lui cho các anh. Một chiến sĩ bị dính đạn thù ngã lăn trên
luống cày của cánh đồng Mạn Điền. Cụ Tuần lao tới. Lẽ tất nhiên lúc ấy cụ
chưa già và chưa yếu như bây giờ. Cụ cõng anh bộ đội huyện mặc cho đạn
súng cối từ Đò Neo bắn chặn. Về tới làng Thị yên ổn, cụ mới thấy áo mình
ướt máu và một mảnh đạn găm vào bả vai. Anh bộ đội ấy giờ đây là bí thư
huyện ủy còn cụ thì sắp sửa đi vào cõi tiên.

Cụ hỏi chung tất cả:

- Các anh định đòi lại cánh đồng Mạn Điền phải không?

Cả ba nhìn nhau. Một lát, Tân mới ngập ngừng:

- Vâng! Thưa bác...

Cụ hỏi tiếp sau một cơn ho:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.