VỀ TRONG MƯA BÃO - Trang 99

đây, nên nghe nói người ta thờ thần cặp kè, anh chỉ bán tín bán nghi cho là
chuyện bịa. Nhưng sao đến hôm nay họ vẫn trân trọng cái dĩ vãng không
bao giờ trở lại? Kể cũng buồn cười thật. Hay đây chỉ là một thói quen? Hay
bỗng dưng hôm nay người ta chạnh nhớ tới hào quang của một thời xa
vắng?

Ông Hinh xong việc bước ra thì Tân nhanh chân tiến tới. Hai người

gặp nhau ở sân và chào nhau. Ông chưa đối mặt với Tân bao giờ. Nhưng
qua lời đồn đại và sự phỏng đoán, ông Hinh có thể lơ mơ hiểu ra người
khách không mời này là ai rồi. Nét mặt ông ta nhăn nhăn. Ông ta có chăng
chỉ hơn Tân bảy, tám tuổi nhưng bộ râu cằm tua tủa đang nhướng lên kia
cùng với bao vết hằn của những cuồng nhiệt phong ba khắc trên trán làm
cho người ta tưởng ông phải già hơn tuổi thực nhiều.

Ông Hinh bắn ra những lời chẳng hữu nghị lắm:

- Hỏi thằng này hả? Đằng ấy ở đâu tới?

Tân từ tốn nhún nhường:

- Tôi là...

Bất ngờ ông ta trợn mắt lên:

- Hả? Đại tá à? Ngài đã chỉ huy cuộc dàn quân của nông dân làng Thị

trên cánh đồng Mạn Điền. Ái chà chà! Thực phúc đức cho tôi được gặp một
vị chỉ huy dù có thù ghét tôi cũng phải ngưỡng mộ. Nghe nói về hưu rồi mà
sao ngài vẫn thèm muốn được ra lệnh làm vậy!

Hai tai Tân nóng bừng:

- Không phải vậy đâu. Ông hiểu lầm rồi. Tôi thấy cần phải giải thích...

Ông Hinh cướp lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.