VERONIKA QUYẾT CHẾT - Trang 128

PAULO COELHO

Veronika quyết chết

Dịch giả: Ngọc Phương Trang

- 19 -

Veronika quyết định đi ngủ nhưng Eduard vẫn cứ đứng bên chiếc đàn
dương cầm.
- Tôi mệt rồi, Eduard. Mắt tôi díp lại cả rồi đây này.

Nàng sẵn lòng chơi đàn thêm nữa cho chàng trai nghe, lấy hết trong bộ nhớ
tê mê của mình tất cả những bản sonata, requiem, adagio mà nàng đã biết ra
thì tho6i – bởi chàng tai rất biết cảm phục, chẳng đòi hỏi gì ở nàng cả.
Nhưng cơ thể nàng không thể chịu đựng hơn nữa.

Chàng thật đẹp trai! Nếu như chàng trai dù chỉ thoáng chốc bước ra khỏi
thế giới của mình và ngắm nhìn nàng như ngắm nhìn một người phụ nữ, thì
những đêm cuối cùng của nàng trên thế gian này có lẽ sẽ trở thành những
đêm tuyệt diệu nhất trong cuộc đời này, chính Eduard là người duy nhất
hiểu được rằng, Veronika là một nghệ sĩ. Với người đàn ông này, trong
nàng đã hình thành một tình cảm gắn bó mà nàng chưa từng có với bất cứ
một ai khác – thông qua sự rung động thuần khiết của một bản sonata hay
menuet.

Eduard thật giống với người đàn ông lý tưởng của nàng . Đầy đam mê, có
học thức, chàng đã phá bỏ cái thế giới vô tình để tái tạo lại nó trong đầu óc
của mình, nhưng lần này với những sắc màu mới, những nhân vật và chủ đề
mới. Và trong thế giới mới này hiện hữu một người con gái, một cây dương
cầm và một dáng nguyệt dậy thì.
- Giá mà ngay lúc này đây em được yêu, được trao cho anh hết thảy những
gì em có – nàng nói,vì biết rằng chàng trai không thể hiểu nổi lời nàng –
Anh chỉ xin em có đôi ba bản đàn, nhưng em còn có thể cho nhiều hơn
những gì anh nghĩ, và em thèm được chia sẻ với anh cả cái điều mà giờ đây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.