VERONIKA QUYẾT CHẾT - Trang 132

quanh như bùng nổ. Nàng nhớ đến cơn đau tim lúc sáng của mình nhưng
điều này chẳng còn ý nghĩa gì hết, nàng sẽ chết trong cơn khoái lạc, bùng
nổ. Nàng cảm thấy thèm được nắm lấy dương vật của Eduard đang ở ngay
trước mặt nàng, nhưng nàng không hề muốn làm mất đi cái thời khắc này.
Nàng đã đi rất xa, rất xa, đúng như Mari nói.

Nàng đã tưởng tượng ra mình là nữ hoàng và nô tỳ, vương hậu và thị nữ.
Trong sự tưởng tượng của mình, nàng đã làm tình với những người da
trắng, da đen, da vàng, với những người đồng tính, với vua chúa và những
kẻ ăn mày. Nàng thuộc về tất cả bọn họ, và người nào cũng có thể làm bất
cứ điều gì với nàng. Nàng đã được nếm trải cơn cực khoái, hai, ba cơn liền.
Nàng đã tưởng tượng tất cả những gì mà trước đây nàng chưa bao giờ có
thể hình dung được khi dâng hiến mình cho cái nhỏ mọn nhất và trinh trắng
nhất. Cuối cùng, không đủ sức kìm nén được hơn nữa, nàng thét lên vì
sướng, vì đau bởi mấy cơn cực khoái dồn dập đến, vì tất cả đàn ông và đàn
bà cùng nhập vào thân thể nàng và rời bỏ nó qua cánh cửa lý trí của nàng.

Nàng ngã lăn xuống sàn và cứ nằm thế, cả người đẫm mồ hôi, tâm hồn
thanh thản. Nàng đã tự che giấu với chính mình những nỗi thèm khát thầm
kín của mình mà chính nàng cũng chẳng hiểu để làm gì và cũng chẳng cần
có câu trả lời. Chỉ cần được làm cái điều nàng đã làm là đủ : dâng hiến.

Vũ trụ đã dần quay lại với vòng quay của mình, và Veronika đứng dậy.
Suốt trong lúc ấy Eduard vẫn đứng im lìm, nhưng dường như ở chàng trai
đã có sự thay đổi nào đó. Đôi mắt chàng ánh lên vẻ dịu dàng, rất gần gũi
với thế giới này.

Thật tuyệt vời là mình nhìn đâu cũng thấy tình yêu. Thậm chí trong đôi mắt
của một người tâm thần phân liệt.
Nàng bắt đầu mặc lại quần áo, và cảm thấy trong hội trường còn có một
người thứ ba nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.