VERONIKA QUYẾT CHẾT - Trang 145

Nhao nhao vang lên những luận thuyết, đề xuất sửa đổi, những ý kiến trái
ngược, những lời phê phán nhằm vào diễn giả, những phương pháp hoàn
thiện cái việc đã được trải nghiệm hàng thế kỷ nay rồi.
Eduard thật sự phát buồn nôn vì những cuộc tranh luận như thế. Những con
người này tự nhốt mình vào bệnh viện tâm thần và cứu lấy thế giới mà
chẳng phải mạo hiểm gì hết, vì họ biết rằng ở ngoài kia, tất cả sẽ gọi họ là
những kẻ lố bịch bất chấp một điều là các ý tưởng của họ hết sức cụ thể.
Người nào trong số những người này cũng có một luận thuyết đặc biệt của
mình về đủ mọ vấn đề và tin tưởng rằng, chân lý của anh ta là cái duy nhất
có giá trị.
Ngày lại ngày, hết đêm này sang đêm khác, tuần nối tuần, hàng năm ròng
bàn luận, ấy thế mà vẫn chẳng thông qua được một chân lý duy nhất nào
bảo vệ cho bất kỳ một ý tưởng nào dù nó dở hay tốt đẹp, nhưng nó có tính
hiện thực chỉ khi nào người ta cố gắng thực hiện nó trong thực tế.
Nhập định theo lối Sufi là gì? Chúa trời là gì? Nếu thực sự cần phải cứu lấy
thế giới thì sự cứu thế ấy là gì? Chả là gì hết. Nếu như mỗi con người ở đây
cũng như ở ngoài kia sống cuộc sống của mình và cho phép những người
khác cũng được hành động như thế, thì Chúa trời sẽ hiện hữu trong mọi
khoảnh khắc, trong mỗi hạt mầm, trong áng mây vừa thoắt hiện đã vụt tan.
Chúa đang ở đây, song những con người này lại cho rằng, cần phải tiếp tục
kiếm tìm, vì dường như đón nhận cbsn như một hành động của đức tin là
một việc quá đỗi tầm thường.
Chàng nhớ lại bài tập đơn giản và dễ dàng mà chàng nghe được khi ông
thầy Sufi giảng trong lúc đứng chờ Veronika bên chiếc đàn dương cầm,
ngắm nhìn bông hoa hồng. không lẽ còn cần thêm một điều gì đó nữa ư?
Nhưng thậm chí khi đã được trải nghiệm sự nhập định thâm sâu, tiến tới
gần những viễn cảnh thiên đường lắm rồi, thì những con người này sẽ vẫn
cứ bàn bạc, với lập luận, phê phán, với lập thuyết mãi không thôi.
Cuối cùng thì chàng cũng bắt gặp ánh mắt của bà Mari. Bà ấy liền ngoảnh
nhìn sang hướng khác nhưng Eduard nhất quyết phải chấm dứt ngay tình
trạng này. Chàng tiến lại gần Mari và cầm lấy tay bà.
- Thôi nào, Eduard.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.