VERONIKA QUYẾT CHẾT - Trang 42

nhìn quanh, và ngầm suy tính đến chuyện chạy trốn. Tường bao cao đặc
trưng cho các khu doanh trại cũ, nhưng các tháp canh bỏ trống. Trong
khuôn viên của khu vườn rải rác những toà nhà mang kiểu dáng của quân
đội hiện dang được bố trí làm buồng bệnh dành cho nam và nữ, các phòng
ban hành chính, phòng trị liệu và phòng dành cho bác sĩ.

Có thể nhận thấy rõ rằng, khu vực duy nhất thực sự được bổ phòng nghiêm
ngặt là cổng chính – giống như trạm gác có người canh gác kiểm tra giấy tờ
của bất kể người nào ra vào.

Có vẻ như trí lực của Veronika đã dần trở lại bình thường. Để kiểm tra lại,
nàng bắt đầu nhớ lại mọi chi tiết: chìa khoá phòng mình để ở đâu, chiếc đĩa
mới mua là đĩa gì, phiếu đăng ký nào là phiếu cuối cùng nàng nhận ở thư
viện.
- Tôi là Zedka – người phụ nữ bất ngờ hiện ra sát cạnh Veronika lên
tiếng.

Trong cuộc nói chuyện đêm hôm qua, vì phải ngồi cúi lom khom nên
Veronika chưa nhìn được rõ mặt chị ta. Người phụ nữ có tên là Zedka này
trông dáng vẻ hoàn toàn là người bình thường, tuổi trạc độ ba mươi lăm.
- Hy vọng rằng, mũi tiêm không quá gây hại cho cô. Nói chung là cơ
thể cũng sẽ quen dần, và thuốc an thần cũng sẽ không còn tác dụng.
- Tôi cảm thấy sức khoẻ của mình tệ lắm.
- Cuộc nói chuyện hôm qua giữa chúng ta..cô có nhớ việc cô nhờ tôi
không?
- Tất nhiên.
Zedka nắm lấy tay nàng, và họ bắt đầu dạo bước theo con đường nhỏ giữa
hàng cây trơ trụi. Những đỉnh núi mây phủ hiện rõ sau bờ tường bao.
- Lạnh quá, nhưng buổi sáng thật tuyệt vời – Zedka nói – Lạ thật đấy,
chính vào những ngày lạnh giá, u ám như thế này tôi lại không hề bị trầm
uất. Vào những ngày tiết trời u ám, tôi cảm thấy thiên nhiên như đồng tình
với tôi, với những gì trong tâm hồn .và trái lại – chỉ cần mặt trời hiện ra,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.