VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 106

“Những chuyện như thế không dễ gì quên được. Thật khó để quên được

người mẹ. Tên cô ấy là Kolbrún phải không nhỉ? Tôi được biết là cô ấy đã
tự tử.”

“Đó là một tấn bi kịch não nề từ đầu đến cuối,” Erlendur nhận xét. Ông

tự hỏi không biết có nên hỏi viên bác sĩ về cơn nhói đau trong ngực mình
vào mỗi buổi sáng không, nhưng sau đó ông lại quyết định là thôi vì không
đúng lúc. Chắc chắn rằng ông ta sẽ phát hiện ra mình bị ốm, rồi đưa mình
vào bệnh viện và mình sẽ phải ăn không ngồi rồi ở đó cho đến tận cuối
tuần. Erlendur cố gắng tránh các tin dữ về bản thân bất cứ khi nào có thể,
ông cũng không muốn nghe bất cứ tin tốt lành nào về mình, ông chỉ yên
lặng.

“Ông nói rằng chuyện đó liên quan đến vụ giết người ở Nordurmýri,” vị

bác sĩ lên tiếng, kéo Erlendur trở về với thực tại.

“Phải. Holberg, nạn nhân của án mạng đó, có thể là cha của đứa trẻ ở

Keflavík,” Erlendur nói. “Người mẹ cũng khẳng định điều đó. Holberg
không thừa nhận, cũng không phản bác chuyện ấy. Ông ta chỉ thừa nhận
rằng mình đã ngủ với Kolbrún chứ không phải hiếp dâm. Thông thường có
rất ít chứng cứ được đưa ra trong những vụ đại loại như vậy. Chúng tôi
đang điều tra về quá khứ của người đàn ông đó. Cô bé ốm và chết khi mới
bốn tuổi. Ông có thể nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra được không?”

“Tôi không hiểu chuyện đó thì có liên quan gì đến vụ giết người.”

“Được rồi, chúng ta sẽ xem. Ông có thể trả lời câu hỏi của tôi được

không?”

Viên bác sĩ nhìn Erlendur một hồi lâu. “Có lẽ tốt nhất là tôi nên nói thẳng

với ông, ông Thanh tra ạ,” ông ta nói như thể đang cố tỏ ra cứng rắn hơn.
“Ngày đó tôi là một người khác.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.