VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 121

17

Rúnar ra mở cửa và nhìn Erlendur một lúc mà không nhận ra ông là ai.

Erlendur đang đứng ở hành lang chung, ướt như chuột lột sau khi chạy từ
chiếc xe vào đến tòa nhà. Bên phải ông là một cầu thang dẫn lên căn hộ bên
trên. Các bậc cầu thang được trải thảm, và những nơi bị mòn nhiều nhất là
những chỗ mà người ta hay đi lại nhất. Trong không khí thoảng mùi ẩm
mốc, Erlendur băn khoăn không biết những người yêu thích ngựa có sống
trong ngôi nhà đó không. Erlendur hỏi Rúnar rằng ông ta có nhớ ông là ai
không, và Rúnar dường như đã nhớ lại, vì ngay lập tức ông ta cố đóng sầm
cánh cửa lại, nhưng Erlendur đã nhanh hơn. Ông bước vào trong căn hộ
trước khi Rúnar có thể làm gì.

“Thật ấm áp,” Erlendur vừa nói vừa nhìn quanh không gian mờ tối.

“Hãy để tôi yên!” Rúnar cố hét vào mặt Erlendur, nhưng giọng ông ta vỡ

ra và trở nên the thé.

“Hãy dè chừng huyết áp của ông đấy. Tôi rất ghét phải hà hơi thổi ngạt

nếu ông ngất đột ngột trước mặt tôi. Tôi cần hỏi ông thêm ít thông tin, sau
đó tôi sẽ đi ngay, rồi ông có thể quay vào và chết ở đây cũng được. Sẽ
không mất nhiều thời gian của ông đâu. Trông ông cũng không giống với
siêu sao của năm lắm đâu.”

“Hãy cút đi!” Rúnar quát, tức giận hết mức có thể mà tuổi tác ông ta có

thể chịu được, rồi quay vào phòng khách và ngồi trên ghế sofa. Erlendur
theo sau ông ta và ngồi xuống một cách nặng nhọc xuống chiếc ghế đối
diện, Rúnar không thèm nhìn ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.