VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 123

“Không. Để tôi được yên!”

“Họ làm gì trong thị trấn vào buổi tối mà Kolbrún bị cưỡng hiếp?”

“Tôi không biết.”

“Ông chưa bao giờ nói chuyện với họ à?”

“Chưa.”

“Ai chịu trách nhiệm vụ điều tra ở Reykjavík?”

Rúnar lần đầu tiên ngẩng lên nhìn mặt Erlendur.

“Đó là Marion Briem.”

“Marion Briem!”

“Chính là con mụ ngu ngốc đó.”

Elín không ở nhà khi Erlendur gõ cửa, do vậy ông quay trở về xe, châm

một điếu thuốc và cân nhắc xem có nên tiếp tục chuyến đi đến Sandgerdi
không. Cơn mưa tầm tã trút xuống chiếc xe và Erlendur - người chưa bao
giờ theo dõi chương trình dự báo thời tiết - băn khoăn không biết khi nào
tình trạng ẩm thấp này mới kết thúc. Có thể đây là một phiên bản thu nhỏ
của trận lụt Noah, ông nghĩ bụng trong làn khói thuốc mỏng màu xanh. Đôi
khi, có lẽ tội lỗi của con người cần phải được gột rửa.

Erlendur sợ phải gặp lại Elín và khi biết rằng bà không ở nhà thì ông cảm

thấy nhẹ nhõm hẳn. Ông biết rằng bà vẫn chưa tin tưởng mình và ông
không hề muốn chọc tức người phụ nữ đó, giống như khi bà gọi ông là “tên
cớm khốn kiếp.” Nhưng chuyện đó không thể tránh nổi. Hoặc là bây giờ,
hoặc là về sau. Ông trút một tiếng thở dài ngao ngán và rít điếu thuốc cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.