VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 169

“Marion ư?” Elínborg hỏi lại. Cô làm việc cho Cục điều tra tội phạm

chưa đủ lâu để có thể nhận ra cái tên đó.

“Đúng, là cái tên đó.”

“Bà có nhớ đến một chiếc máy ảnh trong số những đồ đạc của anh mình

không?”

“Đó là thứ duy nhất trong căn phòng còn nguyên vẹn. Tôi mang nó về

nhưng chưa bao giờ sử dụng nó cả. Cảnh sát cho rằng nó đã bị ăn cắp và tôi
không ủng hộ điều đó. Tôi để nó ở nhà kho dưới tầng hầm. Cô có muốn
xem qua nó không? Cô đến vì chiếc máy ảnh hả?”

“Tôi có thể xem qua nó được không?” Elínborg nói.

Klara đứng lên. Bà bảo Elínborg đợi một lát và đi vào bếp để lấy một

chùm chìa khóa. Họ đi ra hành lang và xuống tầng hầm. Klara mở cửa dẫn
vào nhà kho, bà bật đèn rồi tiến đến một cánh cửa và mở nó ra. Trong đó,
rác rưởi cũ chồng đống khắp nơi, những cái ghế xếp và túi ngủ, dụng cụ
trượt tuyết và đồ đi cắm trại. Elínborg để ý thấy có một thiết bị mát-xa chân
màu xanh và một máy pha sô đa.

“Tôi để nó trong một cái hộp ở đây,” Klara nói sau khi lách qua đống rác.

Bà cúi xuống nhặt lên một cái hộp bìa cứng nhỏ màu nâu. “Tôi để tất cả đồ
của Grétar ở đây. Anh ta chẳng có gì ngoài cái máy ảnh đó.” Bà mở hộp và
đang chuẩn bị lấy đồ ra thì Elínborg ngăn bà lại.

“Đừng lấy gì ra khỏi chiếc hộp ấy cả,” cô nói và đưa tay ra đỡ nó. “Bà

không biết được những thứ trong đây có thể quan trọng với chúng tôi đến
thế nào đâu,” cô nói thêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.