VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 170

Klara đưa cho cô cái hộp với vẻ mặt hơi khó chịu, còn Elínborg mở nó

ra. Nó đựng ba cuốn truyện trinh thám bìa mềm đã rách tả tơi, một con dao
nhíp, vài đồng xu và một chiếc máy ảnh - loại máy ảnh Kodak Instamatic
bỏ túi mà Elínborg nhớ nó từng là món quà Giáng sinh phổ biến nhiều năm
trước đây. Đó không phải là thứ dành cho người có niềm đam mê cháy bỏng
với nhiếp ảnh, nhưng chắc chắn là nó dùng được. Cô không thấy cuốn phim
nào trong hộp. Erlendur đã yêu cầu cô kiểm tra kỹ xem liệu Grétar có để lại
cuốn phim nào không. Cô lấy ra một cái khăn tay, xoay chiếc máy ảnh và
nhận thấy bên trong chẳng còn cuốn phim nào. Trong hộp cũng chẳng có
bức ảnh nào.

“Còn đây là tất cả những khay và dung dịch,” Klara nói và chỉ tay vào

bên trong nhà kho. “Tôi nghĩ là anh ta tự rửa ảnh. Cũng có cả những tấm
giấy in ảnh nữa. Chắc hẳn là bây giờ chúng vô dụng rồi, phải không?”

“Tôi cũng muốn lấy cả cái đó nữa,” Elínborg nói và Klara lại ngụp lặn

trong đống rác.

“Bà có biết liệu ông ta có giữ các cuốn phim không? Hay bà có thấy

chúng ở nơi ở của ông ta không?” Elínborg hỏi.

“Không, chẳng có cái nào cả,” Klara trả lời khi bà cúi xuống để lấy

những cái khay.

“Bà có biết ông ta có thể cất chúng ở đâu không?”

“Không.”

“Vậy bà có biết nội dung những bức ảnh đó là gì không?”

“Tôi nghĩ là anh ta thích nó,” Klara nói.

“Ý tôi là: bà có trông thấy bức ảnh nào không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.