VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 172

thứ hai. Đầu tiên ông gọi đến nhà bà ta và được báo là bà ta đang đi làm. Đó
là một y tá ở bệnh viện Stykkishólmur.

Người phụ nữ nghe các câu hỏi của Erlendur nhưng nói rằng thật không

may là bà ta không giúp gì được cho ông. Ngày đó bà đã không giúp ích
được gì cho cảnh sát và bây giờ cũng vậy.

“Holberg đã bị giết,” Erlendur nói, “và chúng tôi nghĩ rằng nó liên quan

đến vụ việc này.”

“Tôi đã nghe tin tức về vụ đó,” giọng nói trên điện thoại trả lời. Tên của

bà ta là Agnes và Erlendur cố gắng hình dung bà ta qua giọng nói. Đầu tiên
ông hình dung ra một người phụ nữ kiên định và có năng lực ở độ tuổi sáu
mươi, một người béo ú bởi bà ta hay bị hết hơi. Nhưng rồi ông lại nghe thấy
bà ho khan vì khói và Agnes hiện ra với một hình ảnh khác trong đầu ông:
gầy như que củi, da nhăn nheo vàng vọt. Tiếng ho của bà ta nghe thật khó
chịu và rời rạc, cứ chốc chốc lại ho một lần.

“Bà có nhớ cái đêm đó ở Keflavík không?” Erlendur hỏi.

“Tôi về nhà trước họ,” Agnes trả lời.

“Có ba người đàn ông đi cùng các bà.”

“Tôi về cùng với một người đàn ông tên là Grétar. Hồi đó, tôi đã nói với

cảnh sát như vậy. Tôi cảm thấy nói về chuyện đó thật khó chịu.”

“Bây giờ tôi mới biết là bà đi về cùng Grétar,” Erlendur nói trong lúc lật

nhanh các báo cáo trước mặt.

“Tôi đã nói với họ khi họ hỏi tôi những câu hỏi thế này ngày đó.” Bà ta

lại ho nhưng cố gắng chỉ để Erlendur nghe thấy tiếng khàn khàn trong cổ
họng. “Xin lỗi. Tôi không thể nào từ bỏ được những điếu thuốc lá chết tiệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.