VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 184

“Có hai gã đến tìm con. Lối ăn nói thật tục tĩu. Bố đã đưa một ít tiền con

còn nợ cho một kẻ tên là Eddi. Hắn đã nói cho bố biết ngôi nhà đó ở đâu.”

“Eddi thì được.”

“Con còn cố gắng nữa không?”

“Con có nên từ bỏ nó không?” Eva Lind lại nhìn chăm chăm xuống sàn

nhà.

“Bố không biết.”

“Con rất sợ là con đã làm hỏng nó.”

“Có khi con đang cố tình làm thế đấy.”

Eva Lind nhìn lên bố mình.

“Bố thật đáng khinh,” cô nói.

“Bố ư!”

“Phải, bố đấy.”

“Bố nên nghĩ như thế nào? Nói cho bố biết đi!” Erlendur quát lên. “Con

có thể thôi tự than thân trách phận đi không? Đôi lúc con chỉ là một kẻ thất
bại chết tiệt thôi Eva ạ! Con có cảm thấy thực sự tốt đẹp với cái lũ đó đến
nỗi con không còn nghĩ ra được cái gì tốt hơn cho mình không? Con có
quyền gì mà đối xử với cuộc đời mình như vậy? Con có thực sự nghĩ rằng
mọi thứ với con thật tồi tệ không? Con có thực sự nghĩ rằng không ai trên
thế gian này cảm thấy tồi tệ bằng con không? Bố đang điều tra về cái chết
của một cô bé chưa đầy năm tuổi. Cô bé ấy bị ốm và đã chết. Có điều gì đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.