VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 185

không ai hiểu được đã tàn phá và giết chết cô bé. Quan tài của cô bé ấy chỉ
dài có một mét thôi. Con có nghe thấy bố đang nói gì không? Con có quyền
gì mà sống? Nói cho bố biết đi!!!”

Erlendur đang quát tháo ầm lên. Ông đứng dậy và nện mạnh xuống bàn

ăn đến mức những chiếc cốc đã bắt đầu nảy lên, và khi ông thấy điều đó,
ông cầm lấy một cái và ném nó vào bức tường đằng sau Eva Lind. Cơn
thịnh nộ của ông bùng lên và trong một thoáng ông trở nên mất kiểm soát,
ông lật đổ cái bàn, gạt phăng mọi thứ trên mặt bàn, ly cốc và ấm trà văng
vào tường và rơi xuống đất. Eva Lind ngồi yên trên ghế, nhìn bố nổi cáu và
mắt ngân ngấn nước.

Cuối cùng cơn giận dữ của Erlendur cũng qua đi, ông quay sang Eva

Lind và thấy đôi vai con bé đang rung lên, hai bàn tay bưng lấy mặt. Ông
nhìn con gái, tóc tai bẩn thỉu, cánh tay gầy guộc, cả tay còn gầy hơn cả
ngón tay, da bọc xương, và người thì run lẩy bẩy. Con bé đi chân trần và
cáu ghét bám đầy móng tay móng chân nó. Ông đến bên con và cố gắng kéo
tay nó ra khỏi mặt, nhưng nó không để ông làm thế, ông muốn xin lỗi con,
muốn ôm con trong vòng tay, nhưng rồi lại thôi.

Thay vào đó ông ngồi xuống sàn nhà bên cạnh con gái. Chuông điện

thoại lại reo nhưng ông không nghe. Cô gái trong phòng ngủ cũng không
thấy có động tĩnh gì. Điện thoại ngừng reo và căn hộ lại chìm trong yên
lặng. Âm thanh duy nhất là tiếng Eva Lind đang thổn thức. Erlendur biết
rằng mình không phải là một người cha mẫu mực, và những lời ông vừa nói
cũng chẳng khác nào hướng vào chính bản thân mình. Có thể ông nói cho
mình nghe cũng nhiều và tức giận với bản thân cũng nhiều như với Eva
Lind.

Một nhà tâm lý học sẽ nói rằng ông đang trút nỗi tức giận của mình lên

con gái. Nhưng có lẽ những lời ông nói đã có chút tác dụng, ông chưa từng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.