VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 240

Trong lúc nghe bà kể chuyện, Erlendur nhăn mặt còn Elínborg thì thầm

nguyền rủa. Katrín dừng lại.

“Tại sao bà không tố cáo tên vô lại đó?” Elínborg hỏi.

“Hắn giống như một con quỷ vậy. Hắn dọa sẽ phá hoại đời tôi nếu tôi nói

với bất kỳ ai hoặc với cảnh sát. Và tệ hơn nữa, hắn nói rằng nếu tôi gây
chuyện hắn sẽ nói rằng chính tôi đã gọi hắn đến nhà và muốn ngủ với hắn.
Hắn không dùng những từ ngữ đích xác như thế nhưng tôi hiểu hắn muốn
nói gì. Hắn cực kỳ khỏe, nhưng không để lại dấu vết nào trên người tôi.
Hắn chắc chắn điều đó. Về sau tôi đã nghĩ đến chuyện đó. Hắn đánh vào
mặt tôi mấy lần nhưng không bao giờ mạnh cả.”

“Chuyện này xảy ra khi nào?”

“Vào năm 1961. Cuối năm ấy. Vào mùa thu.”

“Vậy chuyện đó có để lại hậu quả gì không? Bà không gặp lại hắn

hay…”

“Không. Tôi không bao giờ gặp lại hắn sau chuyện đó. Cho đến khi tôi

thấy hình của hắn trên mặt báo.”

“Bà đã chuyển đi khỏi Húsavík sao?”

“Chúng tôi đã lên kế hoạch ấy từ trước. Albert luôn có ý tưởng đó trong

đầu. Tôi cũng không phản đối chuyện đó lắm. Những người sống ở Húsavík
rất tốt bụng và đó là một vùng đất tuyệt vời, nhưng từ hồi đó đến nay tôi
chưa từng quay trở lại.”

“Bà có hai người con trước đó, hai người con trai như trên bức ảnh,”

Erlendur nói và nhìn về phía bức ảnh, “và sau đó bà có một người con trai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.