VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 268

37

Khoảng 11 giờ đêm hôm đó, hai cảnh sát làm việc trước nhà Katrín quan

sát thấy chồng bà ta ra ngoài, ông ta đóng sầm cửa, lao lên xe và lái đi.
Dường như ông ta rất vội vã và họ để ý thấy ông ta cầm theo cái va li giống
như cái ông ta mang lúc về nhà cùng ngày hôm đó. Hai cảnh sát không thấy
có động tĩnh gì khác trong suốt buổi tối và cũng không có dấu hiệu nào của
Katrín. Một xe tuần tra cảnh sát cũng được gọi đến khu đó và đi theo Albert
đến khách sạn Esja - nơi ông ta làm thủ tục thuê phòng cả đêm đó.

Erlendur đến trước cửa nhà Katrín vào 8 giờ sáng hôm sau. Elínborg đi

cùng ông. Trời vẫn mưa. Mặt trời đã không xuất hiện trong nhiều ngày liền.
Họ nhấn chuông ba lần mới nghe thấy tiếng sột soạt trong nhà và cánh cửa
bật mở. Katrín xuất hiện trên bậc cửa. Elínborg để ý thấy rõ ràng là bà đã
khóc. Khuôn mặt bà ta buồn rầu còn mắt thì đỏ hoe và sưng húp.

“Xin lỗi,” Katrín nói như thể là rất ngạc nhiên, “Tôi đã ngủ quên trên

ghế. Mấy giờ rồi nhỉ?”

“Chúng tôi vào nhà được chứ?” Erlendur hỏi lại thay cho câu trả lời.

“Tôi chưa bao giờ nói cho Albert biết chuyện xảy ra,” Katrín nói và bước

vào nhà mà không mời họ. Erlendur và Elínborg nhìn nhau rồi đi theo bà ta.

“Ông ấy đã bỏ tôi mà đi đêm hôm qua,” Katrín nói. “Mấy giờ rồi nhỉ?

Tôi nghĩ là mình đã ngủ quên trên ghế. Albert vô cùng tức giận. Tôi chưa
bao giờ nhìn thấy ông ấy tức giận đến thế.”

“Bà có thể liên lạc với ai trong nhà không?” Elínborg hỏi. “Một người

nào có thể đến ở cùng bà ấy? Con trai bà chẳng hạn?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.