VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 270

“Tôi đã muốn làm điều đó suốt bao nhiêu năm nay, nhưng chưa bao giờ

có can đảm để làm chuyện đó. Tôi chưa bao giờ nói với ai về vụ việc xảy
ra. Việc ấy rất khó khăn, nhưng không hiểu tại sao tôi đã làm được. Các ông
đến và tôi thấy tự mình có thể nói ra với hai người mọi chuyện. Tôi cảm
thấy tốt hơn một chút. Như thể hai người đã giải thoát cho tôi một gánh
nặng ấy. Tôi biết rằng cuối cùng mình cũng có thể nói chuyện một cách cởi
mở và rằng đó là điều đúng đắn nhất nên làm. Thậm chí là sau từng ấy thời
gian.”

Katrín dừng lại.

“Ông ấy tức giận với bà vì bà đã giấu ông ấy về vụ hiếp dâm sao?”

Erlendur nói.

“Phải.”

“Ông ấy không hiểu quan điểm của bà à?” Elínborg hỏi.

“Chồng tôi nói rằng đáng lẽ ra tôi đã phải nói ngay với ông ấy. Chuyện

đó thật không thể hiểu được, tất nhiên. Chồng tôi nói rằng ông ấy luôn
trung thực với tôi và ông ấy không đáng bị như thế.”

“Nhưng tôi không hiểu lắm,” Erlendur nói. “Albert có vẻ như là một

người tốt hơn thế. Tôi đã nghĩ rằng ông ấy sẽ cố gắn an ủi bà và ở bên bà
chứ không phải lao ra khỏi nhà như thế.”

“Tôi biết,” Katrín nói. “Có thể cái cách tôi kể cho ông ấy nghe chuyện đó

không đúng.”

“Cách đúng,” Elínborg thốt lên, thậm chí không buồn che giấu sự hoài

nghi của mình. “Bà có thể kể chuyện đó với ai theo cách đúng được cơ
chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.