VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 30

hai vợ chồng nọ nhìn theo. Trong đời, chưa bao giờ ông nhìn thấy nhiều quà
như vậy, ông băn khoăn không biết trong những hộp quà ấy có gì. Bát đĩa
sành và bát đĩa sành, ông tưởng tượng.

Thật là một cuộc đời giàu có!

“Vậy đây là cái gì thế?” Ông chỉ tay vào mấy cành nhánh chìa ra từ một

cái cây cắm trong chiếc lọ lớn cuối bàn. Trên đó người ta treo những tấm
thiệp hình trái tim màu đỏ.

“Đó là một cái cây nhắn gửi.”

“Một cái gì cơ?” Erlendur hỏi lại. Ông mới đi đám cưới có một lần và lần

đó cách đây đã quá lâu. Và ở đó chẳng có cây nhắn gửi nào hết.

“Các vị khách viết lời chúc mừng cho cô dâu chú rể vào thiệp rồi treo

chúng lên cây. Khách khứa đã treo rất nhiều tấm thiệp lên trước khi Dísa
Rós mất tích,” bà mẹ nói trong lúc vẫn chặm khăn lên mũi.

Chuông điện thoại của Erlendur chợt vang lên trong túi áo khoác. Khi

ông lóng ngóng lấy điện thoại ra, nó bị kẹt lại ở nắp túi, và thay vì kiên
nhẫn nới lỏng nắp túi ra (mà điều này thật dễ dàng), Erlendur lại giật mạnh
cho đến lúc cái túi bật mở. Bàn tay đang giữ chiếc điện thoại vung lên làm
cho cái cây nhắn gửi đổ sập xuống sàn. Erlendur nhìn hai vợ chồng đầy vẻ
hối lỗi và nghe điện thoại.

“Ông có định đến Nordurmýri với chúng tôi không đấy?” Sigurdur Óli

nói không quanh co. “Còn phải kiểm tra ngôi nhà kỹ lưỡng hơn mà!”

“Các anh đã xuống đó rồi à?” Erlendur hỏi. Lúc này, ông đã lui vào một

góc khuất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.