VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 315

“Chuyện này là thế nào... anh là người đã gọi điện cho tôi sao? Anh hãy

để cho tôi yên. Tôi không biết anh. Anh bị mất trí rồi.”

Họ có chiều cao và vẻ bề ngoài giống nhau, nhưng điều làm Einar ngạc

nhiên nhất là khi thấy Holberg già nua và ốm yếu đến thế nào. Khi ông ta
nói, tiếng khò khè phát ra từ sâu trong phổi sau nhiều năm hút thuốc. Mặt
ông ta xám xịt, gầy gò với vết nhăn nheo thâm quầng dưới mắt. Mái tóc bẩn
màu xám bết chặt lấy da đầu. Làn da quắt queo. Những ngón tay vàng vọt,
lưng hơi còng xuống, đôi mắt không màu và vô hồn.

Holberg đang định đóng cửa nhưng Einar khỏe hơn nên đã đẩy ông ta

vào nhà. Anh ta ngửi thấy cái mùi ngay lập tức, giống như mùi của ngựa
vậy, nhưng còn tệ hơn thế.

“Ông để thứ gì trong đây thế?” Einar hỏi.

“Anh ra khỏi đây ngay,” giọng Holberg the thé khi ông ta quát Einar và

ông ta quay trở vào phòng khách.

“Tôi có tất cả mọi quyền để ở đây,” Einar nói, nhìn quanh thấy cái giá

sách và cái máy tính ở góc phòng. “Tôi là con trai ông. Đứa con hoang tàn
của ông. Tôi có thể hỏi ông một điều được không, thưa bố? Ông có cưỡng
hiếp người phụ nữ nào khác ngoài mẹ tôi không?”

“Tôi sẽ gọi cảnh sát đấy!” Tiếng khò khè càng trở nên rõ hơn khi ông ta

hét lên.

“Có ai đó đã phải làm điều đó lâu rồi,” Einar nói.

Holberg do dự.

“Anh muốn gì ở tôi?” Ông ta nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.