VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 44

“Vậy nếu cô ấy không về thì sao?”

“Lúc ấy chúng tôi sẽ xem xét...” Erlendur lưỡng lự. “Tôi đã nghĩ là cô ấy

liên lạc với anh, để báo với anh là mọi chuyện ổn cả.”

“Hượm đã, có phải ông đang cho rằng đó là lỗi của tôi và cô ấy không

nói gì với tôi vì tôi đã làm điều gì đó với cô ấy không? Lạy Chúa, thật là
một câu chuyện kinh dị đẫm máu. Ông có hiểu ngày thứ Hai tôi đi làm nó
như thế nào không? Tất cả đồng nghiệp của tôi đều đến dự tiệc, sếp của tôi
cũng đến. Ông nghĩ đó là lỗi của tôi à? Mẹ kiếp! Tất cả đều nghĩ là do lỗi
của tôi!”

“Đàn bà,” Erlendur nói khi ông đứng lên. “Thật khó để quản lý chất

lượng của họ.”

Erlendur vừa về đến văn phòng thì chuông điện thoại kêu. Ông nhận ra

giọng người gọi ngay lập tức mặc dù đã lâu lắm rồi ông không nghe thấy
giọng nói đó. Nó vẫn còn trong, khỏe và chắc dù người nói đã khá lớn tuổi.
Eriendur đã biết Marion Briem trong gần ba mươi năm qua và mối quan hệ
của họ không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió.

“Tôi vừa từ biệt thự về,” giọng nói vang lên, “và về đến thị trấn tôi mới

biết tin.”

“Cô đang nói đến Holberg phải không?” Erlendur hỏi.

“Anh đã xem qua các báo cáo về ông ta chưa?”

“Sigurdur Óli đã kiểm tra các báo cáo trên máy tính nhưng tôi vẫn chưa

nghe tin tức gì từ anh ta cả. Báo cáo nào vậy?”

“Câu hỏi đặt ra là liệu chúng có thực sự còn được lưu giữ trên máy tính

hay không. Có thể là chúng đã bị vứt đi rồi. Có luật nào nói về thời gian các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.