VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 56

“Đó là tất cả những gì tôi biết”, người đốc công nói như thể muốn kết

thúc cuộc nói chuyện tại đây trong lúc lấy ra một cái bật lửa từ túi áo và
châm điếu xì gà. “Thật là buồn”, phù phù, “khi mọi chuyện thành ra như
vậy”, phù.

“Ông ta chủ yếu giao du với ai ở đây?” Sigurdur Óli hỏi, cố gắng không

hít phải hơi khói hôi hám tỏa ra từ điếu xì gà.

“Ông có thể gặp Hilmar, tôi nghĩ là ông ta biết ông ta rõ nhất. Ông ta ở

Reydarfjordur nên thỉnh thoảng nghỉ lại nhà Holberg ở Nordurmýri mỗi khi
ông ta phải qua đêm tại thị trấn. Có những qui định về nơi nghỉ ngơi mà các
lái xe phải tuân theo, do vậy họ phải có nơi nào đó để ở trong thành phố.”

“Ông ta có ở đó vào cuối tuần trước không?”

“Không. Lúc ấy ông ta đang làm việc ở miền Đông, tuy nhiên ông ta có

thể ở đó vào cuối tuần trước nữa.”

“Ông nghĩ ai có thể làm hại Holberg? Do xích mích ở chỗ làm hay...”

“Không, không có,” phù, “lý nào”, phù, “lại như thế được”, phù. Người

đàn ông gặp khó khăn trong việc giữ cho điếu xì gà của mình cháy. “Nói
chuyện với”, phù, “Hilmar”, phù, “ông ta có thể giúp anh đấy”.

Sigurdur Óli đi tìm Hilmar sau khi nghe người đốc công chỉ dẫn. Hilmar

đang đứng gần một ô cửa kho hàng giám sát việc dỡ hàng xuống xe. Ông ta
là một người khổng lồ, cao phải đến hai mét, cơ bắp cuồn cuộn, khỏe mạnh,
râu ria xồm xoàm với hai cánh tay rậm lông lộ ra dưới lớp áo phông. Ông ta
tầm năm mươi tuổi. Chiếc dây đeo màu xanh lỗi thời giúp kéo chiếc quần
bò rách rưới lên. Một máy nâng hàng nhỏ đang tháo dỡ hàng khỏi xe tải.
Một chiếc xe khác đang lùi về ô hàng bên cạnh. Cùng lúc đó hai người lái
xe bóp còi inh ỏi và chửi nhau loạn xạ trong sân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.