VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 64

“Cô ấy đã đưa cho ông chứng cứ,” Erlendur nói. “Chứng cứ duy nhất mà

cô ấy có. Cô ấy chắc chắn là Holberg đã để lại thứ gì đó.”

“Cô ta chưa bao giờ đưa cho tôi cái gì cả!” Rúnar rít lên. “Để tôi được

yên.”

“Cô ấy đã đưa cho ông chiếc quần lót.”

“Cô ta nói dối dấy.”

“Đáng lý ra người ta nên khử ông đi thì hơn. Đồ súc vật khốn kiếp.” Với

một sự ghê tởm, Erlendur chầm chậm lùi lại, tránh xa người đàn ông hom
hem lúc này đang gập mình trước bức tường.

“Tôi chỉ nói cho cô ta biết điều gì sẽ chờ đợi cô ta nếu cô ta muốn kiện

tụng.” người đàn ông rít lên. “Tôi đã giúp cô ta đấy chứ. Quan tòa sẽ cười
vào những vụ kiện như thế.”

Erlendur xoay người bước đi, tự hỏi làm sao mà Chúa, nếu Người thực

sự tồn tại, lại để cho những kẻ như Rúnar còn sống đến già trong khi lấy đi
sinh mạng của một bé gái vô tội mới tròn bốn tuổi.

Ông dự định sẽ quay trở về gặp người chị của Kolbrún nhưng lại ghé qua

thư viện Keflavík trước. Ông đi giữa các giá sách, quét ánh mắt lên gáy
sách cho đến khi tìm thấy cuốn Kinh thánh.

Erlendur biết Kinh thánh rất rõ. Ông mở mục Psalm số 64 và tìm thấy

dòng chữ được khắc trên bia đá. “Hãy gìn giữ mạng sống của con khỏi sợ
kẻ thù nghịch.”

Ông đã nhớ chính xác. Các chữ khắc là dòng tiếp theo của dòng đầu tiên

trong kinh Psalm, Erlendur đọc đi đọc lại mấy lần, từ từ lần tay theo dòng
chữ, và thầm đọc lại câu thánh thi khi đứng bên giá sách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.