VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 62

“Và ông cười vào mặt cô ấy, xem thường cô ấy và bảo cô ấy quên chuyện

đó đi. Nhưng cô ấy không quên được, phải không?”

Người đàn ông nhìn Erlendur với ánh mắt khinh bỉ.

“Cô ấy đã đến Reykjavík phải không?” Erlendur hỏi.

“Holberg chưa bao giờ bị buộc tội cả.”

“Nhờ có ai đó, ông có nghĩ thế không?”

Erlendur hình dung ra cảnh Kolbrún cãi lộn với Rúnar trong sở cảnh sát.

Cãi lộn với ông ta! Người đàn ông đó! Tranh cãi về sự thật mà cô đã trải
qua. Cố gắng thuyết phục ông ta rằng cô đang nói sự thật như kiểu ông ta là
vị quan tòa tối cao đang xét xử vụ việc của mình.

***

Cô phải dồn hết sức mình để liên kết các sự việc trong buổi tối hôm đó

và cố gắng kể một cách rành mạch, nhưng điều đó quá đau đớn. Cô không
thể miêu tả lại được. Không thể kể lại được cái điều mơ hồ và ghê tởm ấy.
Bằng cách nào đó cô đã cố gắng ráp nối các mảnh rời rạc trong câu chuyện
của mình. Có phải đó là một điệu cười nhếch mép không? Cô không hiểu
tại sao viên cảnh sát lại có hành động đó. Cô có cảm tưởng đó là điệu cười
nhếch mép, nhưng không thể như thế được. Sau đó ông ta bắt đầu tra hỏi cô
về các chi tiết cụ thể.

“Kể cụ thể cho tôi xem chuyện đó như thế nào.”

Cô nhìn ông ta, bối rối. Cô ngập ngùng kể lại câu chuyện của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.