VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 89

“Họ sẽ không đi đâu cả,” Erlendur nói.

“Mày có phải là một thằng đồng tính không?” Ellidi hỏi lại trong khi mắt

vẫn không rời Sigurdur Óli, và anh vẫn không có phản ứng gì.

Trong một lúc họ chỉ lặng thinh nhìn nhau. Cuối cùng Erlendur đứng lên,

đi về phía hai lính canh, nhắc lại yêu cầu của Ellidi và hỏi xem liệu họ có
thể ở với hắn ta một mình không. Những người lính trả lời rằng điều đó là
không thể, họ được lệnh là không được rời hắn nửa bước. Sau khi tranh
luận một hồi, họ để Erlendur nói chuyện với người quản lý trại giam qua bộ
đàm. Erlendur nói rằng việc các lính canh đứng ở bên trong hay bên ngoài
cánh cửa cũng không khác nhau nhiều lắm, Erlendur và Sigurdur Óli đã
phải đi cả một quãng đường dài từ Reykjavík đến đây và tên tù nhân đồng ý
hợp tác ở một mức độ nhất định nếu vài điều kiện hắn đưa ra được thỏa
mãn. Viên quản lý nói với người của ông ta rằng mình sẽ tự chịu trách
nhiệm về sự an toàn của hai thám tử. Những người lính canh bèn bước ra
ngoài còn Erlendur quay trở về bàn và ngồi xuống.

“Ông có thể nói với chúng tôi được rồi chứ?” ông hỏi.

“Tôi không biết rằng Holberg đã bị giết,” Ellidi nói. “Những tên phát xít

đó đã tống tôi vào biệt giam vì những chuyện cứt mà tôi đếch làm. Thế hắn
bị giết như thế nào?” Ellidi vẫn nhìn trừng trừng vào Sigurdur Óli.

“Đó không phải là việc của ông,” Erlendur nói.

“Bố tôi nói rằng tôi là một thằng con hoang tò mò nhất trên thế giới, ông

ta luôn luôn nói điều đó. Không phải việc của mày. Không phải việc của
mày! Vậy là hắn đã chết. Hắn bị đâm có phải không? Holberg bị đâm phải
không?”

“Đó không phải là việc của ông.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.