VẾT NHƠ CỦA NGƯỜI - Trang 205

đợi và hy vọng và giờ ba đã gọi điện. Thế là đủ. Ba đã trở lại. Tụi con
chỉ lo nghĩ chuyện đó mà thôi.”

“Ba không hiểu, Jeff. Hãy nói cho ba biết. Ba không hiểu chúng ta

đang bàn về cái gì ở đây. Hậu quả của chuyện gì?”

Jeff ngừng lại trước khi nói, và khi cậu nói, thì thái độ thật miễn

cưỡng. “Vụ phá thai. Vụ toan tự tử.”

“Faunia?”
“Phải.”
“Phá thai? Toan tự tử? Hồi nào?”
“Ba, mọi người ở Athena đều biết. Vậy nên mới đến tai tụi con.”
“Mọi người? Mọi người là ai?”
“Nghe nè, ba. Không có hậu quả...”
“Chuyện đó chưa hề xảy ra, con trai, đó là lý do không hề có ‘hậu

quả’. Chuyện đó chưa hề xảy ra. Không hề có chuyện phá thai, không
hề có chuyện toan tự tử - theo ba biết thì không. Và theo cô ấy biết thì
không. Nhưng mọi người là ai chứ. Mẹ kiếp, con nghe được câu
chuyện kiểu đó, một chuyện nhảm nhí kiểu đó, tại sao con không cầm
lấy điện thoại, tại sao con không tìm đến ba?”

“Bỏi vì việc của con không phải là tìm đến ba. Con không tìm đến

một người tuổi ba...”

“Không, con sẽ không đến tìm ba đâu, đúng không? Nhưng thay

vào đó con lại tin bất cứ điều gì người ta nói về một người đàn ông ở
tuổi ba, dù nó có lố bịch đến đâu, dù vô lý và ác ý đến đâu.”

“Nếu con sai, con thật sự xin lỗi. Ba đúng, dĩ nhiên là ba đúng.

Nhưng chúng con đã phải băng qua một quãng đường dài. Lúc này
thật không dễ gặp ba để...”

“Ai nói chuyện này với con?”
“Lisa. Nó nghe được đầu tiên.”
“Lisa nghe nó từ ai?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.