VẾT SẸO VÀ CÁI ĐẦU HÓI - Trang 150

Hoặc là ghế lăn vu vơ để giải tỏa bí bức trong người. Giữa những ngày
sóng gió "Thần tượng", cái ghế càng thường xuyên chuyển động như cánh
bèo trên mặt nước. Chừng nào cái ghế còn bị chuyển động nhiều thì Lực
còn căng sức để đối phó. Hai lực ngang nhau. Lực nội tại không mảy may
thua kém lực tác động từ ngoài vào. Cần làm việc mỗi ngày mười tám tiếng
đồng hồ - xong ngay! Cần làm việc mỗi ngày hai mươi tiếng đồng hồ -
xong ngay!… Thậm chí căng sức ra hai mươi bốn trên hai mươi bốn. Tiếc
rằng thời gian mỗi ngày không phải là hai mươi lăm, hai mươi sáu tiếng.
Mọi người trong cơ quan từ nhà nghiên cứu lão thành Hoàng Bảo đến cô
Chanh làm tạp vụ đều cúi đầu bái phục sức hoạt động dẻo dai của Lực: dẻo
dai về cơ bắp, dẻo dai về trí não, dẻo dai về thần kinh. Nhiều lần Hoàng
Bảo băn khoăn: "Có lẽ phải báo cho các danh y nghiên cứu cơ thể của
Quách Quyền Lực. Cơ thể nó không phải cấu tạo bằng những tế bào như
người thường mà là những tế bào siêu nhân… "Nghiên cứu văn học
phương Tây và ngủ với vợ là hai việc say mê nhất của đời mình mà lắm lúc
mình mệt mỏi, phải xả hơi. Còn cái lão Quách Quyền Lực này nó không
biết mệt là gì…". Tình cờ một hôm, đọc cuốn sách của La Rochefoucauld,
Hoàng Bảo chớp được một câu "Những đam mê mãnh liệt đôi khi còn để
chúng ta nghỉ ngơi. Nhưng lòng tham vọng và hiếu thắng thì không bao
giờ"… À, thì ra thế, các học giả đã tổng kết từ lâu rồi…
Cô Thiện ngồi chờ ở phòng ngoài đến gần tiếng đồng hồ mà Lực chưa xong
cuộc đàm thoại… Một người khách vào. Lại một người khách vào… Lại
một người khách nữa vào. Lại một người khách nữa lại vào… Ông nào
cũng nói là Lực hẹn gặp vào giờ này… Chờ một tiếng, hai tiếng, ba tiếng,
cuộc đàm thoại của Lực vẫn chưa dứt, khách bỏ ra về. Chỉ còn lại một mình
Thiện. Bằng bất kì giá nào Thiện cũng phải gặp ông ta trước mười hai giờ
trưa để nộp bản thảo, vì chiều nay báo đã lên khuôn rồi…
Vừa nghe Lực nói qua điện thoại "Chào anh", Thiện xông vào ngay. Lực
giơ tay: "Cô cứ ở ngoài ấy, tôi ra ".
Cô Thiện xinh đẹp và hay chiều người, nhưng đến nước này thì cô thấy
quái gở quá, diu đôi lông mày, lắc đầu:
"Người không ra người, hủi không ra hủi!". Thiện ngồi phịch xuống, ngả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.