VẾT SẸO VÀ CÁI ĐẦU HÓI - Trang 151

đầu vào thành ghế, lim dim mắt.
- Nào! Cô làm việc với tôi mười lăm phút.
- Em xin lỗi thủ trưởng.
Thiện đứng dậy, cầm cuộn bản thảo, bước về phía Lực.
Nhưng Lực đã kịp thời "cảnh giác":
- Không! Không? Đồng chí cứ ngồi ghế bên ấy, đối diện với tôi.
Trong thời điểm này, Lực hết sức cảnh giác. Cảnh giác tất cả mọi mặt, mọi
phía, mọi nơi chốn, mọi người. Tuyệt đối không để xảy ra một tai tiếng gì.
Đối với Lực, cảnh giác đồng nghĩa với đa nghi… Thiện ngoẹo đầu, nhăn
mặt, bĩu môi, nghĩ bụng Lực chẳng còn bụng dạ nào để nghe mình nói,
đành trao nguyên cả xếp bản thảo:
- Những bài em cho là được em đã kí vào. Những bài em thấy không được
em để riêng. Chỗ nào em phân vân, em ghi dấu hỏi (?) bên cạnh.
- Tốt! Tốt! Tốt! Tuyệt vời!
Thiện "chào anh" rồi đi ra. Lực lại quay vào phòng trong, cầm máy điện
thoại - không phải máy di động, mà là máy đặt bàn.
- Ai đấy?
Đầu kia dây nói:
- Em đây mà!
- Em là ai?
- Em là Chanh. Chanh chua loét đây mà. Thủ trưởng có cần dùng chanh em
biếu thủ trưởng vài quả.
Nghe câu nói đùa vui vui, Lực hơi nhếch mép cười, nhưng rồi lại nghiêm
sắc mặt ngay:
- Lúc này không phải là lúc tôi có thì giờ đùa với cô.
- Em xin lỗi thủ trưởng ạ. Thủ trưởng ra lệnh gì, em xin vâng.
Đã gần mười hai giờ trưa. Phòng Hành chính ở tầng một chỉ còn lại Chanh
và vài ba người. May mà chưa về hết, Chanh cầm máy điện thoại nghe
đúng lúc Lực gọi xuông.
- Cô báo cho anh Cù Văn Hòn sang phòng tôi gặp tôi ngay bây giờ.
- Thưa thủ trưởng, xe đạp anh Hòn đang ở đây. Anh ấy chưa đi đâu cả. Anh
ấy đang ngồi làm việc trong phòng cạnh phòng thủ trưởng. Thủ trưởng ới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.