VẾT SẸO VÀ CÁI ĐẦU HÓI - Trang 164

ra báo từ một vạn bảy tụt xuống vạn tư, Lực vẫn trơ tráo và càng trơ tráo:
"Độc giả của báo ta là độc giả chọn lọc, độc giả có học thức cao, độc giả
sang trọng. Số lượng một vạn tư là số lượng sang trọng"… Ôi, ông Lực quả
là một khoác-lác-sĩ trên tuyệt vời! Nếu làng Văn Lang ở Phú Thọ hay các
ông trạng xứ Nghệ có tổ chức thi nói khoác, chắc chắn ông Quách Quyền
Lực sẽ đoạt giải quán quân!
Không khí cơ quan rời rạc. Thu nhập đã thấp lại càng tụt xuống thấp hơn
nữa, thấp hơn cả những tờ báo lá cải… Trước đây, cứ đến ngày báo in
xong, vừa chở ở nhà in về là cả tòa soạn rộn rịp. Anh em biên tập háo hức
cầm tờ báo mới, dở từng trang. Chị em phòng Hành chính đóng bó. Các
cộng tác viên phát hành vào tận nơi buộc chồng báo vào sau xe máy hoặc
xe đạp chở đến những sạp báo rải rác trong thành phố. Có chị đóng bao bì
cẩn thận để gửi đến những tỉnh xa… Kẻ ra người vào. Bận rộn. Tấp nập.
Có cô tự mình không chở hết, phải thuê mấy cậu xe ôm láng giềng. Cậu
Thắng, cậu Thành và cả cô Hiền nữa, hễ thấy Ô tô chở báo từ nhà in về là
ngừng ngay việc chở khách, đứng chờ ở cổng tòa soạn để nhận báo…
Trong số cộng tác viên phát hành, có một cụ già hơn bảy mươi tuổi tên là
Thân. Cụ sống đơn độc trong căn phòng chật chội, tối tăm tại phố Hàng
Bạc. Nghe tin tạp chí "Văn hiến nghìn năm" bán rất chạy, cụ tìm đến. Biết
hoàn cảnh khắc nghiệt của cụ, cô Chiều nhường cho cụ hai mươi số báo.
Cụ phấn khởi lắm, lần nào cũng bán hết. Từ đó, cụ thường qua lại thân thiết
với anh chị em trong tòa soạn, đặc biệt cụ rất mến cô Chiều và hình như có
chút… tình yêu… với cô Chiều. Thỉnh thoảng cụ tặng cô Chiều một bông
hoa hồng, thậm chí có lần cụ tặng một lọ nước hoa. Để vừa lòng cụ, cô
Chiều nhận, nhưng để bù vào đó, cô biếu lại cụ vài gói bánh bích quy hoặc
dăm gói mì tôm…
Ở cái tuổi xế chiều của con người co quạnh mà tâm hồn đã cằn cỗi như một
gộc cây khô, bỗng nhiên nẩy chồi non tơ run rẩy trước ngọn gió tình yêu.
Cụ càng năng lui tới tòa soạn và thích thú việc phát hành báo. Mỗi lần thấy
cụ bước vào cổng, các cô lại được dịp đùa vui:
- Người yêu cái Chiều đến kia kìa?
- Chị Chiều môi son má phấn vào mà đón người yêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.