VẾT SẸO VÀ CÁI ĐẦU HÓI - Trang 188

đã có cháu nội cháu ngoại. Có người thuận lợi trên con đường tiến thân. Có
người phải gánh chịu bao nhiêu nỗi bất hạnh. Tất cả ngọt bùi, cay đắng
mấy chục năm trời đều nhòa đi, và hiển hiện nơi đây trong giờ phút này là
những tâm hồn trong trẻo của tuổi học trò. Từ ông bộ trưởng ô tô nhà lầu
đến người lính ăn sương nằm gió ở biên cương đều ôm nhau nhòa nước
mắt, nhớ lại cái thuở ăn cháo rau khoai ngồi học bên ngọn đèn dầu đến quá
nửa đêm…
Người học trò cũ tóc bạc phơ gặp cô giáo mới trẻ măng, không nỡ xưng
"em" nhưng vẫn "chào cô" một cách nghiêm chỉnh. Còn cô giáo mới thì gọi
học trò cũ bằng "bác" và xưng "em" một cách e dè ngượng ngập… Một
cảm giác vừa thân thuộc vừa là lạ lan truyền từ người này sang người ki, se
se lạnh như làn gió heo may chợt đến giữa nắng hè oi bức, âm ấm nóng như
hơi gió nồm thoảng qua giữa ngày đông giá buốt…
Cù Văn Hòn cùng một số bạn cũ đi xe đò về từ hôm qua, kéo nhau đến chơi
nhà mấy người bạn và thăm hỏi thầy giáo đã từng dạy mình. Sáng nay, Hòn
dậy sớm, đến dự hội với cảm giác Tựu trường của tuổi mười lăm, vừa đi
vừa khe khẽ đọc bài giảng văn của thầy Đức:

Giờ nao nức của một thời trẻ dại!
Hỡi ngói nâu, hỡi tường trắng, cửa gương!
Những chàng trai mười lăm tuổi vào trường,
Rương nho nhỏ với linh hồn bằng ngọc.
Sắp hạnh phúc như chương trình lớp học,
Buổi chiều đầu họ tìm bạn kêt duyên;
Trong sân trường tưởng dạo giữa đào viên;
Quần áo trắng đẹp như lòng mới mẻ.
Chân non dại ngập ngừng từng bước nhẹ;
Tim run run trăm tình cảm rụt rè;
Tuổi mười lăm gấp sách lại, đứng nghe
Lòng mới nở giữa tay đời ấm áp


Dăm bảy năm nay Hòn rất ngại đến những nơi đông người, tránh những
cuộc hội họp mà "có cô thì chợ cũng đông - cô đi lấy chồng thì chợ vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.