VẾT SẸO VÀ CÁI ĐẦU HÓI - Trang 20

bình luận và chứng minh câu ngạn ngữ ấy". Lực suy nghĩ một chốc, rồi
hăm hở cầm bút viết lia lịa. Thời hạn nộp bài là một tiếng rưỡi đồng hồ,
nhưng chỉ sau hơn một tiếng Lực đã làm xong bài dài bốn trang giấy. Đến
hôm trả bài, thầy Đức gọi Lực đứng dậy tự đọc bài của mình trước lớp. Cả
lớp chăm chú lắng nghe. Phần bình luận không hơn Hòn, thậm chí có thể
không bằng Hòn. Nhưng phần chứng minh thì thật là sinh động, Lực đưa ra
những dẫn chứng của bản thân mình. Thỉnh thoảng cả lởp cười rộ lên. Thầy
Đức búng hai ngón tay vào nhau kêu bóc… bóc… và nói: "Các em im
lặng". Có lúc thầy không dặn học trò im lặng, mà thầy cao hứng búng ngón
tay kêu bóc… bóc… liên tục và khen ngợi "Biếng… biếng…". Thằng Thìn
ngồi bên cạnh hích tay vào người Hòn: "Hay… hay…!".
Lực lại có giọng đọc rất diễn cảm. Phần bình luận, cậu ta đọc chậm rãi với
giọng chắc nịch, chấm phẩy câu rõ ràng. phần chứng minh, cậu ta luôn luôn
thay đổi giọng lúc thì nghiêm trang lúc thì hài hước để phù hợp với nội
dung mẩu chuyện đưa ra làm dẫn chứng. Mẩu thứ nhất: Lúc Hòn lên cơn
sốt nặng, run cầm cập, Lực lo sợ khóc òa lên. Chợt nhớ mình đang để dành
mấy đồng để mua bút giấy, Lực lấy tiền đó chạy tìm mua kí ninh cho Hòn
uống… Mẩu thứ hai: Có một bạn đặt bố Lực làm chiếc đèn chai. Lúc đến
lấy đèn, sờ tay vào túi, tiền rơi mất tử bao giờ. Bạn ấy khóc lóc, đành chạy
về nhà cách năm cây số.để xin tiền mẹ. Lực thương quá, chạy theo.. "Bạn
ấy ơi, tớ có tiền đây, đừng khóc nữa…". Sau hai mẩu chuyện, Lực viết câu
bình luận: "Em mất tiền, nhưng em lại được thêm tình bạn như em được
nhận thêm ánh nắng của mặt trời ấm áp". Tiếp đó, bài luận được dẫn chứng
mẩu chuyện thứ ba. Lực và Hòn rất thân nhau, lúc nào cũng quấn quýt với
nhau như hình với bóng. Mẹ cho một chiếc kẹo lạc bằng hai ngón tay, Lực
cố tìm gặp Hòn, bẻ đôi cái kẹo, mỗi đứa ăn một nửa mới thấy ngon miệng.
Lần ấy, Hòn bị cảm sốt, phải nghỉ học ba ngày. Lực nhớ vô cùng, vắng hơi
ấm của bạn như vắng hơi ấm của mặt trời. Không chịu được, Lực đành bớt
tiền quà mẹ cho hàng ngày để mua một quả cam, cuốc bộ đến tận làng Kẻ
Lội thăm Hòn. Được gặp lại bạn, mừng quá, mừng như sau mấy ngày đông
mưa dầm được sưởi ấm ánh nắng mùa xuân…
Trong giờ chơi, bạn bè xúm lại bàn tán. Đứa nào cũng khen lấy khen để.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.