VẾT SẸO VÀ CÁI ĐẦU HÓI - Trang 234

Võ Văn Trực

Vết sẹo và cái đầu hói

Chương XXII

Cầm tờ báo vừa in xong, Việt Sồ mặt quạu như gà chọi:
- Thằng Lực làm ăn thế này à! Một bài viết loắng quắng bằng cái bàn tay
mà cũng đề là "phóng sự điều tra". Điều tra cái cóc gì! Nó biến tờ báo sang
trọng thành cái giẻ rách… Nó cứ nhặt bài ở đâu về in. Cả tập bài của tao
nộp lên nó chỉ in một bài.
Hoàng Bảo chép miệng:
- Mấy kỳ báo vừa rồi đều có loạì bài như thế. Chịu… Chẳng làm thế nào
khác được. Góp ý cho nó nhiều quá nó lại bảo mình là vạch lá tìm sâu.
Chịu… Tôn xtôi đã từng ghi nhật ký: "Cái thiện nào vạch trần cái ác trong
con người thì lại bị con người coi là ác, vì thế nhiều khi lòng nhân từ, thái
độ nhẫn nhục, tình yêu thương lại bị người đời xem như một cái gì đáng
ghét, đáng phẫn nộ".
- Chẳng cần phải ông Tôn xtôi. Cả cơ quan góp ý cho nó thì nó cho là thù
nó. Muốn thù thì thù, phải góp ý đến cùng.
Văn Quyền lặc lè mang cái túi căng phồng sách đi qua, Việt Sồ chắn ngang
trước mặt:
- Mày có đồng ý với tao không?
- Nếu sau này thức tỉnh lương tâm, còn biết ân hận, thì trước hết ông Lực sẽ
ân hận là không nghe lời nói thật của những người tốt mà cứ đi nghe lời xúi
dục của kẻ xấu.
- Sau này? Chờ sau này thì tờ báo tan rồi! Chúng mày cứ triết lý vớ vẩn.
Bây giờ! Bây giờ! Tao cần bây giờ chứ không cần sau này!
Hoàng Bảo chép miệng:
- Bao nhiêu năm góp ý nó không nghe. Bây giờ nó dùng mọi thủ đoạn để
trúng vào Ban chấp hành, nó nghĩ lâu nay nó làm đúng, nó được mọi người
tín nhiệm, lại được cấp trên o bế, nó càng không nghe.
Việt Sồ vứt toẹt tờ báo trên bàn, nổi khùng:
- Làm thầy thằng thông hơn làm đầy tớ thằng dốt. Quái lạ! Càng dốt nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.