VẾT SẸO VÀ CÁI ĐẦU HÓI - Trang 262

Trời Nam có đức Hoàng Mười
Phong tư nhất mực tuyệt vời không hai
Nền chí dũng bậc thiên tài
Văn thao võ lược tư trí thông minh
Tiêu dao di dưỡng tang tình
Thơ Tiên một túi Phật kinh trăm tờ
Khi phong nguyệt lúc bi từ
Khi xem hoa nở khi chờ trăng trong
Khi Thiếu Lĩnh lúc Non Bồng
Cành cây mắc võng lòng sông thả thuyền
Người thành thị khách lâm tuyền
Nam thanh nữ tú mình quyền bóng sang
Phong quang đẹp ý Đức Hoàng
Khác nào thu cúc xuân lan tới tuần…
Biết được chi tiết này, Lực mừng lắm. Ngài có máu mê văn chương. Mình
là nhà văn hóa chính cống, lại có chức sắc trong giới văn hóa và văn nghệ
sĩ. Xứng đáng, một nghìn lần xứng đáng mình là con nhang đệ tử của Ngài.
Thật là tuyệt! Tuyệt vời!… Ờ, còn một lý do nữa để tăng sức mạnh cho lần
lên đồng này: Nghệ Tĩnh là quê hương thứ hai của mình. Tuy không sinh
đẻ ở đây, không chôn dau cắt rốn ở đây, nhưng tuổi thơ của mình gắn với
mảnh đất này. Chắc Ngài cũng nhận mình là đồng hương, Ngài sẽ đối xử
ưu ái với mình hơn là người dưng nước lã…
***
Hồi nhỏ, chơi với bọn trẻ con trong xóm Dốc Cướp, Lực đã có máu đồng
bóng. Bọn trẻ cũng rất thích xem Lực làm trò lên đồng. Đang chơi tản mát
ở khắp nơi, nghe nói Lực "lên đồng" là chúng nó bỏ cuộc chơi, ùa nhau kéo
tới ngồi xúm quanh Lực. Rồi Lực đi tới đâu là chúng nó chạy theo tới đó.
Thấy lũ trẻ có vẻ phục mình, Lực càng bắt nạt, nghĩ ra hết việc này việc kia
để sai bảo. Được sai bảo người khác, Lực khoái lắm. Đứa nào chần chừ,
không nghe lệnh, Lực cầm roi quất và đuổi ra khỏi cuộc chơi. Thế là đứa
nào cũng sợ, hễ thấy Lực trừng mắt là chúng nó co rúm người. Sợ không
được chơi đã đành, chúng nó còn sợ vì cảm thấy ở Lực có một cái gì ma

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.