VẾT TAY TRÊN TRẦN - Trang 50

- Có anh là thằng ngốc. Tôi hãy hỏi: vậy không phải thằng xe ăn cắp thì

ai?

Phát điềm tĩnh bảo:
- Tôi bảo anh là thằng ngốc là vì theo luận lý giản tiện mơ hồ như thế,

mà anh dám kết luận như thế thực là ngốc. Tôi có thể cũng theo cách luận
lý của anh, nhưng thằng xe là một người cả hai vợ chồng anh Tham cùng
tin cẩn, vả lại nó không có chìa khóa giả mà mở két (một chiếc két sắt
chẳng phải rằng bất cứ chìa khóa giả nào cũng mở được). Vậy thằng xe
không thể là thủ phạm.

Rồi Phát cười:
- Theo cách lý luận thì có lẽ thủ phạm là… anh hay tôi ấy.
Tôi khó chịu lắm, gắt:
- Sao lúc nào anh cũng đùa như vậy? Tôi hỏi thực, anh đã tra ra rồi chứ?
Phát gật đầu:
- Đã, thủ phạm là thằng xe!
Tôi lại càng tức:
- Vậy anh có hơn gì tôi?
- Có chứ, vì tôi không luận lý một cách mơ hồ như anh.
- Thế anh bảo nó lấy vào lúc nào?
- Lấy lúc tạm nghỉ ở Nhà hát lớn, lấy lúc Tham Lượng về lấy phong thư.
Tôi muốn hỏi thêm nữa nhưng Kỳ Phát đã giục:
- Anh đã đói chưa? Chúng ta đi hiệu ăn.
Về vấn đề ăn uống thì tôi với Kỳ Phát bao giờ cũng đồng ý nhau. Chúng

tôi đã ăn xong, lúc uống nước, tôi lại hỏi:

- Thế nào, anh đã tìm ra thủ phạm, vậy còn đợi gì mà không lấy lại chuỗi

hột ngọc?

Phát nhìn tôi:
- Nghe chừng anh nóng đi hát lắm có phải không?
Tôi lắc đầu:
- Không, nhưng tôi nóng muốn biết kết quả ra sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.