VẾT TAY TRÊN TRẦN - Trang 55

Rồi Phát đứng dậy vỗ vai anh Tham Lượng mà bảo rằng:
- Không may lại hóa may đấy nhé, có mất chuỗi hột thì anh mới có buổi

được đi hát tự do hoàn toàn hôm nay chứ!

Chị Tham lườm chồng:
- Nhưng tôi chỉ muốn cậu đi đến một giờ đêm là cùng thôi đấy nhé.
Tham Lượng cười giục tôi và Phát:
- Thôi các anh đi đi, không có nhà tôi lại thu nghị định bây giờ; đứng

thêm một chút nữa thì không khéo cái hạn một giờ lại thu chỉ còn mười một
giờ thôi.

Chúng tôi cùng cười rồi đi ra. Nhưng Phát bỗng quay lại bảo:
- Anh chị cho tôi mượn mấy chiếc đĩa hát anh mới mua hôm nọ nhé.
Tham Lượng gật đầu:
- Anh đợi đấy rồi tôi lục cho.
- Thôi anh bảo thằng xe nó đưa lại cho, tôi còn phải về đằng này đã.
Lúc về đến nhà tôi hỏi Phát:
- Thế nào, lúc nẫy anh đi lấy chuỗi hột thực đấy à?
Kỳ Phát lắc đầu:
- Anh bảo tôi lấy đâu mà chóng được thế?
- Vậy anh chưa tìm thấy chuỗi hột?
- Lẽ tất nhiên là chưa.
- Sao anh đã bảo chiều nay đi hát?
- Phải, đi hát.
- Nhưng rồi lấy đâu ra chuỗi hột mà trả chị ấy?
- Đi hát rồi có chuỗi hột.
Bỗng Phát quay lại hỏi tôi:
- Anh có thấy tôi thích đi hát ả đào bao giờ không?
Tôi gật đầu:
- Phải, đó chính là điều tôi nghĩ ngợi mãi, ngày thường anh rất ghét đi

hát mà sao lần này anh lại thích như vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.