VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 120

Chương 10

Đ

ến khi học lên thạc sĩ, tôi tin rằng mình đã hoàn toàn quên được

chuyện với Trevor. Thời gian đúng là liều thuốc tuyệt vời để hàn gắn trái
tim tan vỡ cùng những vết thương mà nó mang lại. Tôi đang hẹn hò, vài
anh chàng trong trường. Tôi khá nổi tiếng trong đám nam sinh trường
Colombia do hay chơi với đám con trai, nhưng tôi chẳng có thời gian cho
mối quan hệ nghiêm túc nào. Tôi cũng có hẹn hò đôi chút, đầu tiên là Jeff,
anh chàng cùng lớp thạc sĩ vốn nổi tiếng hài hước, thông minh, nhưng khá
nóng tính. Năm thứ hai thì anh ta kiếm được một công việc ở CNN và đi
mất hút.

Sau đó là Xavier, một thầy giáo dạy hóa ở trường trung học, nhưng

chuyện cũng chẳng đi đến đâu, vì lúc đó chúng tôi đều còn quá trẻ. Ở New
York, và nhất là ở Manhattan, chẳng ai muốn nghĩ tới chuyện kết hôn trước
năm bốn mươi tuổi.

Trong vòng sáu năm kể từ lần ấy, tôi và Trevor đã trở lại bình thường

như lúc trước, chúng tôi lại tiếp tục mối quan hệ thân thiết không phải máu
mủ và trên mức bạn bè. Tôi tự nhắc mình không được tơ tưởng đến và phải
luôn tỏ ra vui vẻ, thân thiện khi gặp anh. Cũng may lúc tôi học xong năm
nhất cũng là lúc anh chuyển sang đại học Vermont, rồi sau đó là trường cứu
hộ. Năm thứ ba đại học, tôi sang Pháp và khi quay trở lại, nỗi buồn thất tình
đã nguôi ngoai phần nhiều. Tôi tự nhủ rằng mình vẫn còn trẻ, rằng ai mà
chẳng có mối tình đầu đầy tiếc nuối, và rằng tôi sẽ quên được anh.

Nhưng một ngày năm tôi học năm cuối chương trình thạc sĩ và đang thực

tập ở tờ New York Times để kiếm từng đồng qua ngày, Trevor bất ngờ gọi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.