VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 145

Ôi Chúa ơi, anh ấy còn đang tán tỉnh tôi nữa. Tôi hít một hơi thật sâu đầy

vui sướng. Tôi vẫy tay với Stu, trong bụng phấn chấn hơn hẳn. “Ừm, hay
chúng ta uống gì đó nhé?”, tôi hỏi Ryan. “Tôi nợ anh một cốc mà. Cũng có
khi là hơn thế ấy chứ”.

“Một ly là đủ rồi”, anh mỉm cười. “Cho tôi một ly whisky Single Malt”,

anh nói với Stu trong khi bụng tôi cuộn lên vì vui sướng.

“Maclaren có được không?” Stu hỏi trong lúc dọn ly Scorpy trống không

của tôi.

“Được”.
“Cô thì sao Chas?”. Stu mỉm cười. “Thêm một ly Scorp nữa nhé”.

“Cháu uống nước thôi! Nước là được rồi, bác Stu ạ. Cảm ơn bác”.
Trong đầu tôi ngổn ngang biết bao suy nghĩ. Thứ nhất, Chúa đã tha lỗi

cho tôi và ban cho tôi thêm một cơ hội nữa với Ryan. Thứ hai, phải lắng
nghe những gì con tim mách bảo. Thứ ba, Ryan đang tán tỉnh tôi! Và thứ
tư, người đàn ông mà tôi yêu nhất trên đời, cùng tất cả những người đàn
ông mà tôi biết, bao gồm cả Trevor, đang nhìn thấy tôi chuyện trò với
người đàn ông quyến rũ này. Phải nói là cực kỳ quyến rũ mới phải.

Ryan đón ly rượu từ tay Stu và quay sang phía tôi. “Cô muốn khai thác

câu chuyện từ khía cạnh nào?”, anh hỏi.

“Ừm, anh biết đấy...”, đầu óc tôi hoàn toàn trống rỗng. “Những người

dân địa phương mà...” Anh ngước cặp mắt xanh thăm thẳm nhìn tôi chăm
chú, tôi cũng không thể rời cặp mắt xanh ấy. “Những người dân địa phương
mà... anh biết đấy, họ...”

“Tạo ra sự khác biệt?”. Anh gợi, tôi nhìn thấy khóe miệng anh hơi nhếch

lên.

“Vâng, đúng rồi. Những người hi sinh vì người khác hay đại loại thế”.

Tôi nhấp liền vài ngụm nước để câu giờ và trấn tĩnh lại. Mặc dù mới cách
đây hai mươi tư giờ, tôi còn chế nhạo anh trước lớp nhưng Ryan Darling
vẫn là người đàn ông đầu tiên làm tôi rung động trong suốt nhiều năm nay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.