VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 157

“Tôi... vâng. Toàn là những trường hàng đầu”. Anh ấy không biết đùa,

hay lắm, đúng là một đức tính đáng quý.

“Cô đang đùa phải không? Xin lỗi, tôi thiếu nhạy cảm quá. Chắc tôi đã

bỏ quên khiếu hài hước ở bệnh viện mất rồi. Xin lỗi cô”.

“Không sao đâu”, tôi cười. “Anh là bác sĩ đúng không?”
“Bác sĩ ngoại khoa”, anh cười như để xác nhận. Đáng lẽ tôi phải ấn

tượng hơn nữa với chuyện này nhưng xem ra tôi đã quá choáng với chuyện
anh học ở Harvard rồi.

“Tại sao anh lại muốn dạy lớp tự vệ thế, Ryan?”.

Tôi vừa hỏi vừa nhấp một ngụm rượu mà anh đã chọn.
“Như cô thấy đấy, Chastity”, khuôn mặt anh chợt nghiêm túc. “Tôi luôn

quan tâm đến vấn đề an toàn của phụ nữ”.

“Hừm”.

“Hầu hết phụ nữ không biết cách tự bảo vệ bản thân”, anh tiếp.
“Chỗ ấy của anh thế nào rồi?”. Tôi ngước lên sau khi nhìn xuống sổ tay.
Anh có vẻ bất ngờ rồi mỉm cười. “Tôi không sao”.

“Thế thì may quá”. Tôi cười và lại nhìn xuống cuốn sổ. Chỉ là tôi muốn

nhắc anh nhớ là mình đang trò chuyện với ai.

Anh lại tiếp tục, lần này anh kể về mong muốn được đóng góp cho cộng

đồng, được chia sẻ kiến thức, vân vân và mây mây. Những chuyện xưa như
trái đất. Thực lòng tôi thấy hào hứng với chuyện làm sao lông mi anh lại
sáng lấp lánh hơn. Ryan tỏ ra rất nghiêm túc, thỉnh thoảng lại nhướn mày
trong khi nói, anh thường chọn những câu rất dài với vốn từ phong phú và
ngữ pháp phức tạp.

“Anh có chị em gái gì không?”. Tôi hỏi vì thắc mắc không biết đó có

phải lý do mà anh muốn giúp đỡ phụ nữ không. Không phải lý do anh đưa
ra khi nãy có gì xấu nhưng nghe nó hơi trịnh thượng. Tất nhiên vì anh là
bác sĩ phẫu thuật, và bác sĩ nào mà chẳng như vậy. Chưa kể anh lại còn
từng học cả Harvard lẫn Yale nên chuyện này cũng khó tránh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.