VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 158

“Tôi có một chị gái tên là Wendy”.
“Wendy à?”. Tôi nhoẻn cười. “Vậy chắc chị gái anh là Wendy Darling?”

“Vâng, Sao cô biết chị tôi à?”. Ryan tỏ vẻ ngạc nhiên.
“Ai mà không biết Wendy Darling chứ”. Anh nhướn mày bối rối. “Trong

truyện Peter Pan ấy. Wendy Moira Angela Darling”. Tôi giải thích và
xướng một đoạn nhạc phim nổi tiếng. “Wendy, Micheal, John... Tinkerbell,
đến đây nào! Tôi đang bay đây!”. Ryan nháy mắt tán thành. “Đó, trong
truyện Peter Pan ấy”.

“Thế mà tôi không nghĩ ra”, Ryan cười vui vẻ. “Cô hát hay lắm”.

“Lần đầu tiên có người khen tôi hát hay đấy”, tôi lẩm bẩm.
“Vậy sao. Cô còn câu hỏi nào dành cho tôi nữa không?”
“Ừm, tôi nghĩ là mình đã thu thập đủ thông tin rồi”.

“Vậy là chúng ta đã xong phần phỏng vấn rồi sao?”. Trông anh có chút

thất vọng.

“Trừ khi anh muốn kể thêm”, tôi đề nghị.
Anh ngồi tựa lưng vào ghế và nhìn tôi. Trời ơi, cặp mắt anh đẹp quá.

“Không có gì, nhưng tôi hi vọng là cô không phải về sớm”.

Tôi cười e lệ, cố kìm tiếng thét lên vì sung sướng. “Không, tôi không vội

gì cả. Chúng ta gọi đồ ăn chứ?”

Chúng tôi cùng ăn tối và trao đổi những thông tin cơ bản về quê quán,

gia đình, công việc, đại loại như vậy. Phải nói thật là hồ sơ của anh quá ổn,
đúng là một người chồng hoàn hảo. Anh chơi thể thao từ nhỏ, gia đình ổn
định, thường tham gia hoạt động công ích ở nhà thờ, học hành tử tế, sự
nghiệp thành công. Thêm nữa là ngoại hình của anh quá ổn. Tôi bị hút hồn
bởi giọng nói trầm ấm từ tốn của anh và không thể tin được là anh đang
ngồi ngay trước mặt tôi.

Ryan hỏi thăm mấy đứa cháu tôi và khi nào thì tôi không phải nhớ thêm

tên chúng nữa. Tôi cũng hỏi lại anh câu hỏi tương tự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.